Rầm……………
Â
Cánh cá»a nhà thá» bị gió thổi Ä‘áºp mạnh và o bá»™ khung đã mối má»t . Những hạt gá»— nhá» li ti rÆ¡i xuống theo gió tạt và o mặt cáºu. Giáºt mình. Cáºu tỉnh giấc. Nhưng khuôn mặt thẫn thỠấy cho thấy cáºu vẫn chưa sẵn sà ng thức. Cáºu đã ngá»§ từ bao giá»? Không biết nữa. Cáºu chỉ nhá»› là đã và o đây lúc ba giá» chiá»u nay. Trá»i đã tối. Nhìn xung quanh. Vắng tanh. Tối ngòm. Chỉ có duy nhất má»™t vệt sáng má» má» phát ra từ ngá»n đèn chầu bên cạnh nhà tạm đằng trên cung thánh. Ấy váºy mà , cáºu vẫn hình dung được má»i vị trà trong ngôi giáo đưá»ng nhá» nà y, nó quá nhá» so vá»›i sá»± gắn bó cá»§a cáºu ở đây.
Chiá»u nay, cáºu đã đến đây, quỳ phÃa trước cung thánh nà y, dưới cây Thánh giá. Cáºu cầu nguyện. Cáºu khóc. Cho đến khi cáºu thiếp ngá»§ lúc nà o không hay.
Cáºu là con trai đầu cá»§a má»™t gia đình khá giả. Cha cáºu là m cán bá»™ trong xã, còn mẹ là má»™t giáo viên dạy cấp hai. Vì lá»›n lên trong má»™t gia đình có Ä‘iá»u kiện nên cáºu có cÆ¡ há»™i để há»c hà nh và cáºu cÅ©ng đã há»c giá»i hÆ¡n so vá»›i đám bạn. Ông bà rất thương cáºu, nhưng không bao giỠông bà đối xá» vá»›i cáºu như má»™t cáºu ấm, đó là cách giáo dục cá»§a há». Thế mà hay, cáºu thÃch như váºy. Cáºu ghét cay ghét đắng sống trong sá»± chiá»u chuá»™ng – cái cuá»™c sống cá»§a “ông chiêu bà ấm†mà biết bao nhiêu đứa trẻ khao khát. Cáºu chỉ ước được sống cuá»™c sống bình thưá»ng như bao ngưá»i: tá»± do sống là chÃnh mình, sống vá»›i khả năng cá»§a mình, không bị rà ng buá»™c bởi váºt chất… Dân là ng ai cÅ©ng mến cáºu bởi cái tÃnh tình đơn sÆ¡, lại hòa đồng và thương ngưá»i nữa. Ông bà cố, vì thế, rất tá»± hà o vá» cáºu. Cho đến má»™t ngà y…
Äúng váºy. Từ ngà y đó, không ai biết vì sao mà ông bố cá»§a cáºu đổi tÃnh, ngà y nà o cÅ©ng to tiếng, đánh đòn cáºu. Còn ngưá»i mẹ thì không nói gì, cÅ©ng không đánh Ä‘áºp. Bà chỉ im lặng. Cái im lặng đến đáng sợ như muốn nói vá»›i cáºu rằng bà không trách, nhưng cÅ©ng không hoà n toà n đồng ý. Chỉ có cáºu, mẹ, và bố cáºu má»›i hiểu hết những chuyện xảy ra.
Câu chuyện bắt đầu từ hai tuần trước, khi bố biết cáºu lén lút xin ông cha xứ già rá»a tá»™i. Tháºt quái gỡ. Cái thông tinh ấy như má»™t tiếng sét đánh thẳng và o cái hạnh phúc cá»§a gia đình.
– Không! – Bố cáºu đã thét lên như thế – Sao mà y lại giấu tao là m cái chuyện tà y đình như thế đó hả? Mà y định bỠông bà tổ tiên để Ä‘i theo gã khùng trên cây gá»— kia ư? Không bao giá». Mà y phải bá» nó. Kể từ hôm nay tao cấm mà y bước chân và o cái nhà quá»· hắc ma ám kia.
– Con không bỠông bà tổ tiên – Cáºu hét lên.
– Mà y còn cãi. Äồ mất dạy – Vừa nói ông vừa vá»›i tay lấy cây roi mây giắt ở phên cá»a quất và o chân cáºu mấy phát Ä‘au Ä‘iếng – Tao không bao giá» cho mà y theo đạo đâu.
– Tại sao chứ?
– Tại sao hả? – Ông chỉ tay vá» phÃa nhà thá» – Äó là má»™t lÅ© khùng, má»™t lÅ© bất hiếu. Chúng bá» bà n thỠông bà tổ tiên để đặt và o đó má»™t cây gá»—. Chúng từ chối cúng bái các đấng sinh thà nh để vái lạy má»™t kẻ xa lạ.
– Äó là Chúa.
– Chẳng có Chúa nà o cả. Ông bà sinh ra tao. Tao sinh ra mà y.
– Nhưng ông bà tổ tiên do Chúa mà có?
– Mà y – mặt ông đỠbừng, nóng ran. Ông giÆ¡ roi lên định đánh tiếp nhưng cáºu quay ngưá»i chạy nhanh hết sức có thể ra khá»i nhà .
Cáºu Ä‘i lang thang trên con đưá»ng là ng dẫn ra đồng. Bên lỠđưá»ng, cá» dại má»c um tùm, phá»§ lên cả mép bê tông. Con đưá»ng nà y là huyết mạch cá»§a xã, nó vừa má»›i trải bê tông chưa đầy má»™t năm. Hồi còn là đưá»ng đất, cứ sau má»™t tráºn mưa lá»›n, đưá»ng trở nên lầy lá»™i, trÆ¡n trượt. Cáºu đã từng té ngã ở khúc cua trước ngõ cá»§a nhà ông Ninh mấy lần. Kể từ khi con đưá»ng nà y được tra cố bằng bê tông, việc Ä‘i lại thuáºn tiện hÆ¡n nhiá»u. Kinh tế xã cÅ©ng vì thế mà khá lên.
Cuối Ä‘oạn đưá»ng bê tông là cây Ä‘a cổ thụ cá»§a xóm cáºu. Bên cạnh là má»™t hồ nước khá rá»™ng, xanh ngắt. Ngôi là ng nà y vẫn còn giữ được những nét truyá»n thống cá»§a dân tá»™c: Cây Ä‘a, bến nước, lÅ©y tre… Tuy thế, đã từ lâu không còn ai ý thức vá» Ä‘iá»u nà y nữa, nó có đó vì tá»± nhiên là thế, chứ nó không còn mang dáng dấp cá»§a con ngưá»i trong sá»± hiện hữu cá»§a mình. Ngưá»i ta chỉ biết đến nó như má»™t bóng mát cho tụi trẻ chăn trâu những buổi trưa hè và là chá»— tắm mát là tưởng cho đà n trâu sau má»—i buổi no cá».
Cáºu ngồi đó, dưới gốc Ä‘a. Má»™t mình.
T…õ…m… Tiếng cục đá cáºu vừa liệng xuống hồ sao mà vang vá»ng đến thế. Cảm giác hồ hôm nay sâu hÆ¡n má»i ngà y. Cái sâu ấy tá»±a như cõi lòng cáºu lúc nà y. Cô đơn. trống rá»—ng… Cáºu ngước nhìn vá» phÃa xa xăm…
Gió nổi lên, thổi từng cÆ¡n, đứt quãng, uốn cong mấy ngá»n tre già . Má»™t mà u trăng trắng thấp thoáng hiện ra ở đằng xa xa. Trước mặt cáºu là hình ảnh cây Thánh giá trên đỉnh tháp chuông bên cạnh ngôi giáo đưá»ng nhá» cá»§a xứ đạo nà y. Tiếng gió đùa giỡn vá»›i mấy ngá»n tre nghe liu riu như má»™t âm vá»ng gá»i má»i… Cáºu đứng dáºy,thả từng bước nặng trÄ©u, rượi buồn, trên con đưá»ng đất tiến vá» phÃa âm vang ấy.
Ngôi giáo đưá»ng đã nằm đây từ thuở nà o? Ờ! Cáºu không biết. CÅ©ng đúng, là m sao biết được chứ. Nó đã nằm đây rất lâu trước khi cáºu cất tiếng khóc chà o Ä‘á»i kia mà , ngưá»i ta nói thế. Bây giá» nhìn nó tháºt cÅ© kÄ©, già cá»—i. Hà ng cá»™t gá»— phÃa ngoà i ngà y nà o bóng nhoáng, trải qua biết bao mưa nắng giỠđã má»c rêu xanh rì. Bốn bức tưá»ng loang lổ bởi cái thứ vôi trá»™n xi măng đắp lên vách tre thuở nà o cứ rÆ¡i rụng từ từ, tạo thà nh những lá»— thá»§ng. Có những lá»— to gần bằng chiếc đĩa đựng thức ăn rồi còn gì. Mái tôn lợp phÃa trên cÅ©ng lá»§ng gần hết. Những trưa nắng hè, nếu ai đó vô tình nhìn lên mái thì cảm giác chẳng khác nà o chà ng thi sÄ© nằm giữa đồng ngắm sao. Váºy đó. Còn khi trá»i mưa, nước theo những lá»— thá»§ng rÆ¡i xuống là m tê lạnh cõi lòng những ngưá»i tÃn hữu…
Cáºu bước và o, Ä‘i thẳng má»™t mạch lên gần cung thánh. Cáºu đã quỳ đó ngước nhìn cây Thánh giá rất lâu. Không nói gì, không là m gì, chỉ khóc. Những giá»t nước mắt rÆ¡i xuống là những ná»—i niá»m. Cáºu khóc cho ước mÆ¡ “trái khoáy†cá»§a mình; khóc cho những thà nh kiến đã ăn sâu trong lòng xã há»™i mà chÃnh cha mẹ cáºu là nạn nhân; cáºu còn khóc cho ná»—i bất hạnh cá»§a Chúa – bị những đứa con mình yêu thương nhất phản bá»™i… Dù chỉ má»›i được rá»a tá»™i mấy tuần trước, nhưng cáºu biết vá» Chúa không thua kém gì mấy đứa có đạo cùng trang lứa. Các bà i giảng trong các thánh lá»… cá»§a vị cha già đáng kÃnh mà cáºu tham dá»± từ nhá» tá»›i giá», những buổi há»c giáo là hay những lần nói chuyện vá»›i các xÆ¡…là những lúc cáºu có cÆ¡ há»™i hiểu hÆ¡n vá» Chúa và vỠđạo. Nó đã hun đúc má»™t niá»m tin đơn sÆ¡ thà nh má»™t đức tin nhiệt thà nh. Má»›i ngà y nà o đó há»i đứa bạn ai nằm trên cây gá»— mà đau đớn nhục nhã thế kia, ấy váºy mà bây giá» cáºu đã có má»™t đức tin tháºt mạnh mẽ. Cáºu đã yêu Chúa lúc tá»± nà o không hay.
Chiá»u nay cáºu đã cầu nguyện rất lâu. Cáºu xin lá»—i Chúa vì đã là m cho cha mẹ buồn. Äã xin Chúa tha thứ cho cha mẹ và xin cho ông bà biết sám hối để đón nháºn đức tin. Xin cho con ngưá»i không còn từ chối tình yêu cá»§a Chúa… Cho đến khi ngá»§ thiếp Ä‘i…
Ngoà i kia, xa xa đã vẳng lại tiếng nói chuyện khà n khà n cá»§a mấy ông bà cụ; tiếng nói cưá»i rÃu rÃt cá»§a đám trẻ con. Há» Ä‘ang hướng thẳng vá» nhà thỠđể Ä‘á»c kinh đêm cùng nhau. Trá»i Ä‘en đặc nhưng lòng cáºu sáng hẳn lên. Rồi bóng đèn nhà thỠđược báºt lên, sáng rạng. Nhưng cái sáng ấy đâu có thể sánh vá»›i cái sáng trong tim cáºu lúc nà y: Tia sáng cá»§a má»™t niá»m tin rá»±c cháy, cá»§a má»™t tình yêu trà o dâng. Cáºu vẫn buồn đó. Buồn vì cha mẹ không hiểu mình. Buồn vì còn quá Ãt ngưá»i đến vá»›i Chúa. Cáºu tá»± há»i lòng: Khi nà o thì cha mẹ mình sẽ quỳ đây nhỉ? Lúc nà o thì má»i ngôi giáo đưá»ng trên khắp thế giá»›i đầy kÃn ngưá»i?…Thôi! Xa xăm quá. Ngá»n đèn chầu vẫn sáng mà .
Cáºu là m dấu, mắt hướng lên cây Thánh giá. Hiệp vá»›i cá»™ng Ä‘oà n, cáºu Ä‘á»c to:
…Lạy cha chúng con ở trên trá»i….
Sà i gòn, ngà y 8 tháng 11 năm 2018.
Jb. ÄÆ°á»ng Hồng Ân
VTCG