Thánh Phaolô tông đồ dân ngoại
1 .Cuá»™c gặp gỡ đổi Ä‘á»i cá»§a thánh Phaolô vá»›i Chúa Kitô phục sinh
Khi duyệt lại cuá»™c Ä‘á»i cá»§a thánh Phaolô theo sách Tông Äồ Công Vụ, chúng ta nháºn ra sá»± hiện diện cá»§a Chúa Kitô và cá»§a Chúa Thánh Thần trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a thánh nhân. Cuá»™c gặp gỡ đổi Ä‘á»i vá»›i Chúa Kitô phục sinh trên đưá»ng đến thà nh Damasco đã khiến cho Phaolô từ má»™t kẻ bách hại Kitô giáo trở thà nh tông đồ nhiệt thà nh và tỠđạo.
Chương 21 sách Công Vụ cho chúng ta biết khi vá» Giêrusalem thánh Phaolô đã bị bắt và ngưá»i Do thái muốn giết ngà i. “Khi sắp bị Ä‘em và o đồn, ông Phao-lô nói vá»›i vị chỉ huy: “Tôi có được phép nói vá»›i ông má»™t lá»i chăng? ” Ông nà y đáp: “Ông biết tiếng Hy-lạp à ? Váºy ra ông không phải là tên Ai-cáºp, trước đây Ãt lâu, đã xúi bốn ngà n tên khá»§ng bố nổi loạn và dẫn chúng và o sa mạc hay sao? ” Ông Phao-lô nói: “Tôi đây là ngưá»i Do-thái, quê ở Tác-xô miá»n Ki-li-ki-a, công dân má»™t thà nh không phải là không có tiếng tăm. Xin ông cho phép tôi ngá» lá»i vá»›i dân.”Â ÄÆ°á»£c vị chỉ huy cho phép, ông Phao-lô đứng trên báºc thá»m giÆ¡ tay là m hiệu cho dân. Má»i ngưá»i im phăng phắc; ông Phao-lô nói vá»›i há» bằng tiếng HÃp-ri:
“Thưa quý vị là những báºc cha anh, xin nghe những lá»i biện bạch tôi nói vá»›i quý vị bây giỠđây.” Khi nghe thấy ông nói vá»›i há» bằng tiếng HÃp-ri, há» cà ng yên lặng hÆ¡n. Ông nói tiếp: “Tôi là ngưá»i Do-thái, sinh ở Tác-xô miá»n Ki-li-ki-a, nhưng tôi đã được nuôi dưỡng tại thà nh nà y; dưới chân ông Ga-ma-li-ên, tôi đã được giáo dục để giữ Luáºt cha ông má»™t cách nghiêm ngặt. Tôi cÅ©ng đã nhiệt thà nh phục vụ Thiên Chúa như tất cả các ông hiện nay. Tôi đã bắt bá»› Äạo nà y, không ngần ngại giết kẻ theo Äạo, đã đóng xiá»ng và tống ngục cả đà n ông lẫn đà n bà , như cả vị thượng tế lẫn toà n thể há»™i đồng kỳ mục có thể là m chứng cho tôi. Tôi còn được các vị ấy cho thư giá»›i thiệu vá»›i anh em ở Äa-mát, và tôi Ä‘i để bắt trói những ngưá»i ở đó, giải vá» Giê-ru-sa-lem trừng trị.
“Äang khi tôi Ä‘i đưá»ng và đến gần Äa-mát, thì và o khoảng trưa, bá»—ng nhiên có má»™t luồng ánh sáng chói lá»i từ trá»i chiếu xuống bao phá»§ lấy tôi. Tôi ngã xuống đất và nghe có tiếng nói vá»›i tôi: “Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bá»› Ta? Tôi đáp: “Thưa Ngà i, Ngà i là ai? Ngưá»i nói vá»›i tôi: “Ta là Giê-su Na-da-rét mà ngươi Ä‘ang bắt bá»›. Những ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i tôi trông thấy có ánh sáng, nhưng không nghe thấy tiếng Äấng Ä‘ang nói vá»›i tôi. Tôi nói: “Lạy Chúa, con phải là m gì? Chúa bảo tôi: “Hãy đứng dáºy, Ä‘i và o Äa-mát, ở đó ngưá»i ta sẽ nói cho anh biết tất cả những gì Thiên Chúa đã chỉ định cho anh phải là m.
** Vì ánh sáng chói loà kia là m cho tôi không còn trông thấy nữa, nên tôi đã được các bạn đồng hà nh cầm tay dắt và o Äa-mát. “Ở đó, có ông Kha-na-ni-a, má»™t ngưá»i sùng đạo, sống theo Lá» Luáºt và được má»i ngưá»i Do-thái ở Äa-mát chứng nháºn là tốt. Ông đến, đứng bên tôi và nói: “Anh Sa-un, anh thấy lại Ä‘i! Ngay lúc đó, tôi thấy lại được và nhìn ông. Ông nói: “Thiên Chúa cá»§a cha ông chúng ta đã chá»n anh để anh được biết ý muốn cá»§a Ngưá»i, được thấy Äấng Công ChÃnh và nghe tiếng từ miệng Äấng ấy phán ra. Quả váºy, anh sẽ là m chứng nhân cho Äấng ấy trước mặt má»i ngưá»i vá» các Ä‘iá»u anh đã thấy và đã nghe. Váºy bây giá» anh còn chần chừ gì nữa? Anh hãy đứng lên, chịu phép rá»a và thanh tẩy mình cho sạch tá»™i lá»—i, miệng kêu cầu danh Ngưá»i.
“Khi trở vá» Giê-ru-sa-lem, Ä‘ang lúc tôi cầu nguyện trong Äá»n Thá», thì tôi xuất thần và thấy Chúa bảo tôi: “Mau lên, hãy rá»i khá»i Giê-ru-sa-lem gấp, vì chúng sẽ không nháºn lá»i anh là m chứng vá» Thầy đâu. Tôi thưa: “Lạy Chúa, chÃnh há» biết rõ con đây đã đến từng há»™i đưá»ng bắt giam và đánh đòn những kẻ tin Chúa. Khi ngưá»i ta đổ máu ông Tê-pha-nô, chứng nhân cá»§a Chúa, thì chÃnh con cÅ©ng có mặt, con tán thà nh và giữ áo cho những kẻ giết ông ấy. Chúa bảo tôi: “Hãy Ä‘i, vì Thầy sẽ sai anh đến vá»›i các dân ngoại ở phương xa.
Äám đông lắng nghe ông Phao-lô nói tá»›i đó thì hét lên: “Hãy bứng khá»i mặt đất loại ngưá»i như thế! Nó không đáng sống! “Há» hò la, phất áo và tung bụi lên trá»i. Vị chỉ huy cÆ¡ đội ra lệnh Ä‘em ông Phao-lô và o đồn và truyá»n đánh đòn tra tấn, để biết lý do tại sao ngưá»i ta hò hét phản đối ông ấy như váºy. Há» vừa ná»c ông Phao-lô ra để đánh đòn, thì ông nói vá»›i viên đại đội trưởng đứng gần đó: “Má»™t công dân Rô-ma chưa được xét xá», các ông có được phép đánh đòn không? ” Nghe váºy, viên đại đội trưởng Ä‘i báo cáo cho vị chỉ huy rằng: “Ông định là m gì bây giá»? ÄÆ°Æ¡ng sá»± là công dân Rô-ma! “Vị chỉ huy liá»n đến gặp ông Phao-lô và há»i: “Ông nói cho tôi biết: ông là công dân Rô-ma sao? ” Ông Phao-lô trả lá»i: “Phải.” Vị chỉ huy nói tiếp: “Tôi đây, tôi phải tốn bao nhiêu tiá»n cá»§a má»›i mua được quyá»n công dân ấy.” Ông Phao-lô đáp: “Còn tôi, sinh ra đã có quyá»n ấy rồi.” Láºp tức những ngưá»i sắp tra tấn ông rút lui, còn vị chỉ huy thì phát sợ, vì biết rằng ông Phao-lô là công dân Rô-ma mà mình lại đã còng ông ấy.
** Hôm sau, vì muốn biết chắc chắn ngưá»i Do-thái tố cáo ông Phao-lô vá» Ä‘iá»u gì, vị chỉ huy tháo xiá»ng cho ông và ra lệnh cho các thượng tế và toà n thể Thượng Há»™i Äồng há»p lại, rồi ông đưa ông Phao-lô từ đồn xuống, để ra trước mặt há».
 Ông Phao-lô biết rằng má»™t phần Thượng Há»™i Äồng thuá»™c phái Xa-đốc, còn phần kia thuá»™c phái Pha-ri-sêu, nên ông nói lá»›n tiếng giữa há»™i nghị: “Thưa anh em, tôi là ngưá»i Pha-ri-sêu, thuá»™c dòng dõi Pha-ri-sêu; chÃnh vì hy vá»ng rằng kẻ chết sẽ sống lại mà tôi bị đưa ra xét xá».” Ông vừa nói thế, thì ngưá»i Pha-ri-sêu và ngưá»i Xa-đốc chống đối nhau, khiến há»™i nghị chia rẽ. Tháºt váºy, ngưá»i Xa-đốc chá»§ trương rằng chẳng có sá»± sống lại, chẳng có thiên sứ hay quá»· thần; còn ngưá»i Pha-ri-sêu thì lại tin là có. Ngưá»i ta la lối om sòm. Có mấy kinh sư thuá»™c phái Pha-ri-sêu đứng lên phản đối mạnh mẽ: “Chúng tôi không thấy ngưá»i nà y có gì là xấu. Biết đâu má»™t vị thần hay má»™t thiên sứ đã nói vá»›i ông ấy? ” Hai bên chống đối gay gắt đến ná»—i vị chỉ huy sợ ngưá»i ta xé xác ông Phao-lô, nên má»›i ra lệnh cho lÃnh xuống lôi ông ra khá»i đám ngưá»i đó mà đưa vỠđồn.
Äêm ấy Chúa đến bên ông Phao-lô và nói: “Hãy vững lòng! Con đã long trá»ng là m chứng cho Thầy ở Giê-ru-sa-lem thế nà o, thì con cÅ©ng phải là m chứng như váºy tại Rô-ma nữa.”
Sáng ngà y ra, ngưá»i Do-thái âm mưu vá»›i nhau. Há» thỠđộc là sẽ không ăn không uống, bao lâu chưa giết được ông Phao-lô. Có trên bốn mươi ngưá»i đã cùng thá» vá»›i nhau như váºy. HỠđến gặp các thượng tế và kỳ mục mà nói: “Chúng tôi đã thỠđộc là sẽ không ăn uống gì, bao lâu chưa giết được tên Phao-lô. Váºy bây giá» xin quý vị, cùng vá»›i Thượng Há»™i Äồng, đỠnghị vị chỉ huy cho dẫn nó xuống vá»›i quý vị, lấy cá»› là để Ä‘iá»u tra vá» nó cho cặn kẽ hÆ¡n. Phần chúng tôi, chúng tôi sẵn sà ng giết nó trước khi nó tá»›i.”
Nhưng ngưá»i con trai cá»§a bà chị ông Phao-lô nghe biết âm mưu đó, liá»n đến đồn và và o báo tin cho ông Phao-lô. Ông Phao-lô má»i viên đại đội trưởng đến và nói: “Xin ông dẫn cháu nà y đến gặp vị chỉ huy, vì cháu có Ä‘iá»u phải báo cáo cho ông ấy.”
** Váºy viên đại đội trưởng Ä‘em cáºu bé Ä‘i theo, dẫn đến gặp vị chỉ huy mà trình rằng: “Tù nhân Phao-lô đã má»i tôi đến và xin tôi dẫn cáºu nà y đến gặp ông; cáºu ấy có Ä‘iá»u phải nói vá»›i ông.” Vị chỉ huy nắm tay cáºu bé, đưa riêng ra má»™t nÆ¡i mà há»i: “Em có Ä‘iá»u gì phải báo cáo cho ta biết? ” Cáºu bé trả lá»i: “Ngưá»i Do-thái đã đồng ý vá»›i nhau là sẽ xin ông ngà y mai cho Ä‘iệu ông Phao-lô xuống Thượng Há»™i Äồng, lấy cá»› là để tra há»i cho cặn kẽ hÆ¡n. Váºy xin ông đừng tin há», vì có trên bốn mươi ngưá»i trong bá»n há» Ä‘ang phục sẵn để hại ông ấy; hỠđã thỠđộc là sẽ không ăn không uống, bao lâu chưa giết được ông ấy. Hiện giá» há» sẵn sà ng, chỉ còn chỠông chấp thuáºn.” Vị chỉ huy cho cáºu bé vá» và căn dặn: “Äừng nói vá»›i ai là em đã tiết lá»™ những chuyện đó cho ta.”
Ông gá»i hai viên đại đội trưởng đến và bảo: “Các anh hãy chuẩn bị hai trăm bá»™ binh, bảy mươi kỵ binh và hai trăm khinh binh, để ngay giá» thứ ba đêm nay Ä‘i Xê-da-rê. CÅ©ng phải có sẵn ngá»±a cho ông Phao-lô, để đưa ông ấy an toà n đến vá»›i tổng trấn Phê-lÃch.”
Ông viết má»™t bức thư ná»™i dung như sau: “CÆ¡-lau-Ä‘i-ô Ly-xi-a trân trá»ng chà o ngà i tổng trấn Phê-lÃch đáng kÃnh. Ngưá»i nà y đã bị ngưá»i Do-thái bắt và sắp bị há» giết, thì tôi Ä‘em lÃnh đến giải thoát, vì được biết rằng đương sá»± là công dân Rô-ma. Vì muốn biết rõ há» tố cáo đương sá»± vá» tá»™i gì, tôi đã đưa đương sá»± ra trước Thượng Há»™i Äồng cá»§a há». Tôi thấy rằng đương sá»± bị tố cáo vá» những vấn đỠliên quan đến Lá» Luáºt cá»§a há», nhưng không có tá»™i gì đáng chết hay đáng bị tù.Â ÄÆ°á»£c báo là ngưá»i ta âm mưu hại đương sá»±, tôi đã cho giải đương sá»± lên ngà i ngay láºp tức, má»™t tráºt bảo nguyên cáo muốn kiện đương sá»± thì cứ lên ngà i mà kiện.”
Tuân lệnh trên, binh lÃnh đã nháºn ông Phao-lô, và ban đêm đưa ông Ä‘i An-ti-pát-ri. Hôm sau, hỠđể kỵ binh tiếp tục Ä‘i vá»›i ông, còn há» thì trở vỠđồn. Äến Xê-da-rê, kỵ binh trình thư và giao ông Phao-lô cho tổng trấn. Tổng trấn Ä‘á»c thư và há»i ông là ngưá»i tỉnh nà o. Biết ông là ngưá»i miá»n Ki-li-ki-a, ông nói: “Tôi sẽ xét vụ cá»§a anh, khi nà o cả nguyên cáo nữa cÅ©ng đến.” Rồi ông ra lệnh giam ông Phao-lô ở dinh Hê-rô-đê.
2 .Tông Äồ Phaolô trên đưá»ng khổ nạn
Cuá»™c Ä‘á»i truyá»n giáo cá»§a thánh Phaolô cho thấy cà ng vá» sau nà y thánh nhân cà ng bị ngưá»i Do thái chống đối và bách hại khắp nÆ¡i. Nhưng Chúa cho thánh nhân là m nhiá»u phép lạ, kể cả cho ngưá»i chết sống lại.
Sau khi cuá»™c náo động tại Êphêxô chấm dứt, ông Phao-lô má»i các môn đệ tá»›i, khuyên nhá»§ há», rồi chà o từ biệt và lên đưá»ng Ä‘i Ma-kê-đô-ni-a. Ông Ä‘i qua miá»n đó, nói nhiá»u lá»i khuyên nhá»§ các anh em, rồi tá»›i Hy-lạp và ở lại đó ba tháng. Vì ngưá»i Do-thái âm mưu hại ông, nên khi sắp xuống tà u sang miá»n Xy-ri, ông quyết định qua ngã Ma-kê-đô-ni-a mà vá».
Tại Troia ngà y thứ nhất trong tuần, chúng tôi há»p nhau để bẻ bánh. Ông Phao-lô thảo luáºn vá»›i các anh em, và vì hôm sau ông ra Ä‘i, nên ông đã kéo dà i cuá»™c nói chuyện đến mãi ná»a đêm. Có khá nhiá»u đèn ở lầu trên, nÆ¡i chúng tôi há»p nhau. Má»™t thiếu niên kia, tên là Êu-ty-khô, ngồi ở cá»a sổ, đã thiếp Ä‘i và ngá»§ say trong khi ông Phao-lô vẫn cứ giảng. Vì ngá»§ say, nên nó ngã từ tầng thứ ba xuống. Vá»±c lên, thì nó đã chết. Ông Phao-lô xuống, cúi mình trên nó, ôm lấy và nói: “Äừng xôn xao nữa, vì nó sống mà ! ” Rồi ông lên, bẻ bánh và ăn. Ông còn nói chuyện khá lâu, mãi đến tảng sáng má»›i ra Ä‘i. Ngưá»i ta đưa cáºu bé Ä‘ang sống vá», và ai nấy được an á»§i không Ãt.
Sau đó Phaolô quyết định không ghé Êphêxô, vì muốn có mặt tại Giêrusalem ngà y lá»… NgÅ© Tuần. Từ Mi-lê-tô, ông sai ngưá»i Ä‘i má»i các kỳ mục trong Há»™i Thánh Ê-phê-xô. Khi hỠđến gặp ông, ông nói vá»›i há»:  Khi phục vụ Chúa, tôi đã hết lòng khiêm tốn, đã nhiá»u lần phải rÆ¡i lệ, đã gặp bao thá» thách do những âm mưu cá»§a ngưá»i Do-thái. Anh em biết tôi đã không bá» qua má»™t Ä‘iá»u gì có Ãch cho anh em; trái lại tôi đã giảng cho anh em và dạy anh em ở nÆ¡i công cá»™ng cÅ©ng như tại chốn tư gia. Tôi đã khuyến cáo cả ngưá»i Do-thái lẫn ngưá»i Hy-lạp phải trở vá» vá»›i Thiên Chúa, và tin và o Äức Giê-su, Chúa chúng ta.
**  “GiỠđây, bị Thần Khà trói buá»™c, tôi vá» Giê-ru-sa-lem, mà không biết những gì sẽ xảy ra cho tôi ở đó, trừ ra Ä‘iá»u nà y, là tôi đến thà nh nà o, thì Thánh Thần cÅ©ng khuyến cáo tôi rằng xiá»ng xÃch và gian truân Ä‘ang chỠđợi tôi. Nhưng mạng sống tôi, tôi coi tháºt chẳng đáng giá gì, miá»…n sao tôi chạy hết chặng đưá»ng, chu toà n chức vụ tôi đã nháºn từ Chúa Giê-su, là long trá»ng là m chứng cho Tin Mừng vỠân sá»§ng cá»§a Thiên Chúa.
“GiỠđây tôi biết rằng: tất cả anh em, những ngưá»i tôi đã đến thăm để rao giảng Nước Thiên Chúa, anh em sẽ không còn thấy mặt tôi nữa. Vì váºy, hôm nay tôi xin tuyên bố vá»›i anh em rằng: nếu có ai trong anh em phải hư mất, thì tôi vô can. Tháºt tôi đã không bá» qua Ä‘iá»u gì, trái lại đã rao giảng cho anh em tất cả ý định cá»§a Thiên Chúa.
 “Anh em hãy ân cần lo cho chÃnh mình và toà n thể Ä‘oà n chiên mà Thánh Thần đã đặt anh em là m ngưá»i coi sóc, hãy chăn dắt Há»™i Thánh cá»§a Thiên Chúa, Há»™i Thánh Ngưá»i đã mua bằng máu cá»§a chÃnh mình.
 “Phần tôi, tôi biết rằng khi tôi Ä‘i rồi, thì sẽ có những sói dữ đột nháºp và o anh em, chúng không tha đà n chiên. Ngay từ giữa hà ng ngÅ© anh em sẽ xuất hiện những ngưá»i giảng dạy những Ä‘iá»u sai lạc, hòng lôi cuốn các môn đệ theo chúng. Vì váºy anh em phải canh thức, và nhá»› rằng, suốt ba năm, ngà y đêm tôi đã không ngừng khuyên bảo má»—i ngưá»i trong anh em, lắm khi phải rÆ¡i lệ.
 “GiỠđây, tôi xin phó thác anh em cho Thiên Chúa và cho lá»i ân sá»§ng cá»§a Ngưá»i, là lá»i có sức xây dá»±ng và ban cho anh em được hưởng phần gia tà i cùng vá»›i tất cả những ngưá»i đã được thánh hiến.
“Và ng bạc hay quần áo cá»§a bất cứ ai, tôi đã chẳng ham. ChÃnh anh em biết rõ: những gì cần thiết cho tôi và cho những ngưá»i sống vá»›i tôi, đôi tay nà y đã tá»± cung cấp. Tôi luôn tá» cho anh em thấy rằng phải giúp đỡ những ngưá»i Ä‘au yếu bằng cách là m lụng vất vả như thế, và phải nhá»› lại lá»i Chúa Giê-su đã dạy: cho thì có phúc hÆ¡n là nháºn.”
Nói thế rồi, ông Phao-lô cùng vá»›i tất cả các anh em quỳ gối xuống cầu nguyện. Ai nấy oà lên khóc và ôm cổ ông mà hôn. Há» Ä‘au đớn nhất vì lá»i ông vừa nói là há» sẽ không còn thấy mặt ông nữa. Rồi há» tiá»…n ông xuống tà u.
** Äến khi dứt ra được mà xuống tà u, phái Ä‘oà n Ä‘i thẳng đến đảo Cô, ngà y hôm sau đến đảo Rô-đô, rồi từ đó đến Pa-ta-ra. Gặp chuyến Ä‘i Phê-ni-xi, há» xuống tà u và ra khÆ¡i. Khi trông thấy đảo Sýp, há» Ä‘i vòng phÃa nam mà hướng vá» Xy-ri, và cáºp bến tại Tia, vì tà u phải đổ hà ng ở đó. Tìm gặp được các môn đệ, phái Ä‘oà n ở lại đó bảy ngà y. ÄÆ°á»£c Thần Khà soi sáng, há» nói vá»›i ông Phao-lô đừng lên Giê-ru-sa-lem. Nhưng khi hết thá»i gian ở đó, chúng tôi ra Ä‘i và lên đưá»ng, có tất cả các môn đệ cùng vá»›i vợ con há» tiá»…n chân đến táºn ngoại thà nh. Chúng tôi quỳ xuống trên bãi biển mà cầu nguyện. Sau khi từ biệt nhau, chúng tôi xuống tà u, còn há» thì trở vá» nhà .
Äể kết thúc chuyến vượt biển nà y, Phaolô và các bạn truyên giáo Ä‘i từ Tia đến PÆ¡-tô-lê-mai; chà o thăm các anh em ở đó và ở lại vá»›i há» má»™t ngà y. Hôm sau há» lên đưá»ng và đến Xê-da-rê. Há» và o nhà ông Phi-lÃp-phê, ngưá»i loan báo Tin Mừng, thuá»™c nhóm Bảy ngưá»i, và ở lại vá»›i ông. Ông nà y có bốn ngưá»i con gái đồng trinh được Æ¡n nói tiên tri. Äang khi chúng tôi ở lại đó nhiá»u ngà y, có má»™t ngôn sứ tên là A-ga-bô từ miá»n Giu-đê xuống. Ông đến thăm chúng tôi và lấy dây lưng cá»§a ông Phao-lô tá»± trói chân tay lại và nói: “Äây là điá»u Thánh Thần phán: ngưá»i có dây lưng nà y sẽ bị ngưá»i Do-thái trói lại như thế ở Giê-ru-sa-lem mà ná»™p và o tay ngưá»i ngoại.” Nghe váºy, chúng tôi và các ngưá»i địa phương nà i xin ông Phao-lô đừng lên Giê-ru-sa-lem. Bấy giỠông Phao-lô trả lá»i: “Có gì mà anh em phải khóc và là m tan nát trái tim tôi? Phần tôi, tôi sẵn sà ng không những để cho ngưá»i ta trói, mà còn chịu chết tại Giê-ru-sa-lem vì danh Chúa Giê-su.” Không thể thuyết phục được ông, chúng tôi đà nh thôi và nói: “Xin cho ý Chúa được thể hiện! “
Sau mấy ngà y đó, khi đã chuẩn bị xong, phái Ä‘oà n lên Giê-ru-sa-lem. Có những môn đệ từ Xê-da-rê cùng Ä‘i vá»›i chúng tôi; há» dẫn chúng tôi đến trá» nhà ông MÆ¡-na-xon ngưá»i Sýp, má»™t môn đệ kỳ cá»±u.
Khi phái Ä‘oà n đến Giê-ru-sa-lem, các anh em niá»m nở đón tiếp há». Hôm sau, ông Phao-lô cùng má»i ngưá»i Ä‘i đến nhà ông Gia-cô-bê, ở đó có đông đủ các kỳ mục Ä‘ang há»p. Sau khi chà o há»i, ông Phao-lô kể lại từng chi tiết những gì Thiên Chúa đã dùng việc phục vụ cá»§a ông mà là m nÆ¡i các dân ngoại.
**  Nghe nói thế, há» tôn vinh Thiên Chúa, rồi nói vá»›i ông Phao-lô: “Thưa anh, anh thấy có hà ng vạn ngưá»i Do-thái đã tin theo, và tất cả Ä‘á»u nhiệt thà nh đối vá»›i Luáºt Mô-sê. Thế mà hỠđã nghe nói vá» anh rằng: anh dạy tất cả những ngưá»i Do-thái sống giữa các dân ngoại phải bỠông Mô-sê, anh bảo hỠđừng là m phép cắt bì cho con cái, và đừng giữ các tục lệ nữa. Váºy phải là m gì? Thế nà o ngưá»i ta cÅ©ng sẽ nghe biết là anh đã tá»›i. Váºy xin anh là m như chúng tôi nói vá»›i anh đây: chúng tôi có bốn ngưá»i Ä‘ang phải giữ lá»i khấn; anh hãy Ä‘em há» theo mà cùng là m nghi lá»… tẩy uế vá»›i há», và đà i thá» chi phà cho hỠđể há» có thể xuống tóc. Như váºy ai nấy sẽ biết rằng những Ä‘iá»u hỠđã nghe nói vá» anh chỉ là chuyện không đâu; trái lại, chÃnh anh cÅ©ng ăn ở như ngưá»i tuân giữ Lá» Luáºt. Còn vá» những ngưá»i ngoại đã tin theo, thì chúng tôi đã viết thư thông báo những quyết định cá»§a chúng tôi, là há» phải kiêng: ăn đồ cúng cho ngẫu tượng, ăn tiết, ăn thịt loà i váºt không cắt tiết, và tránh gian dâm.”
Bấy giỠông Phao-lô Ä‘em bốn ngưá»i kia theo, và ngà y hôm sau ông cùng là m nghi lá»… tẩy uế vá»›i há». Rồi ông và o Äá»n Thá» và loan báo ngà y kết thúc thá»i gian tẩy uế, là ngà y phải dâng lá»… váºt cầu cho má»—i ngưá»i trong nhóm há».
Khi sắp hết thá»i gian bảy ngà y, những ngưá»i Do-thái từ A-xi-a đến thấy ông trong Äá»n Thá» thì sách động toà n thể đám đông và tra tay bắt ông. Há» tri hô: “Hỡi đồng bà o Ãt-ra-en, giúp má»™t tay nà o! Nó kia kìa, tên vẫn Ä‘i má»i nÆ¡i dạy cho má»i ngưá»i những Ä‘iá»u phản dân, phạm đến Lá» Luáºt và NÆ¡i Thánh nà y! Nó còn Ä‘em cả mấy ngưá»i Hy-lạp và o Äá»n Thá» mà là m cho NÆ¡i Thánh nà y ra ô uế.” Há» nói thế là vì trước đó hỠđã thấy ông Trô-phi-mô, ngưá»i Ê-phê-xô, cùng Ä‘i vá»›i ông Phao-lô trong thà nh, và há» nghÄ© ông Phao-lô đã đưa ông ấy và o Äá»n Thá».
Cả thà nh phố sôi động và dân đổ xô đến. Há» túm lấy ông Phao-lô, lôi ra khá»i Äá»n Thá»; láºp tức ngưá»i ta đóng các cá»a Äá»n Thá» lại. Há» còn Ä‘ang tìm cách giết ông, thì có tin báo lên cho vị chỉ huy cÆ¡ đội: “Cả Giê-ru-sa-lem náo động! ” Láºp tức, ông ta huy động má»™t số binh sÄ© và đại đội trưởng, và xông và o đám đông. Vừa thấy vị chỉ huy và binh sÄ©, thì há» thôi không đánh ông Phao-lô nữa. Bấy giá» vị chỉ huy lại gần, bắt ông và ra lệnh lấy hai cái xiá»ng còng ông lại, rồi há»i cho biết ông là ai và đã là m gì. Äám đông la hét, kẻ thế nà y, ngưá»i thế ná». Vì quá ồn à o, vị chỉ huy không thể biết được Ä‘iá»u gì chắc chắn, nên má»›i ra lệnh Ä‘em ông Phao-lô vỠđồn. Khi đến báºc thá»m, binh sÄ© phải khiêng ông Ä‘i, vì đám đông quá hung bạo. Dân cứ theo sau cả đám mà hò la: “Giết nó Ä‘i! “
3. Cuá»™c gặp gỡ đổi Ä‘á»i cá»§a thánh Phaolô vá»›i Chúa Kitô phục sinh
Mấy chương cuối cùng cá»§a sách Tông Äồ Công Vụ cho thấy Chúa Kitô và Chúa Thánh Thần đã đồng hà nh vá»›i thánh nhân cho tá»›i phút cuối cùng trong cuá»™c Ä‘á»i nhân chứng.
Chương 26 trình thuáºt cuá»™c gặp gỡ và diá»…n từ Phaolô nói trước mặt vua Agrippa. Phaolô đã kể lại cho vua nghe cuá»™c Ä‘á»i cá»§a ông, từ kẻ bách hại Kitô giáo trở thà nh tông đồ chứng nhân cá»§a Chúa Kitô phục sinh mà ông đã gặp trên đưá»ng đến thà nh Damasco. Ông nói tiếp: “Từ đó, kÃnh thưa đức vua Ãc-rÃp-pa, tôi đã không cưỡng lại thị kiến bởi trá»i. Trái lại, tôi đã rao giảng trước hết cho những ngưá»i ở Äa-mát, rồi cho những ngưá»i ở Giê-ru-sa-lem và trong khắp miá»n Giu-đê, sau đó cho các dân ngoại, kêu gá»i há» sám hối và trở vá» cùng Thiên Chúa, đồng thá»i là m những việc chứng tá» lòng ăn năn sám hối. ChÃnh vì thế, ngưá»i Do-thái đã bắt tôi khi tôi Ä‘ang ở trong Äá»n Thá» và tìm cách giết tôi.Â ÄÆ°á»£c Thiên Chúa phù há»™, cho đến ngà y hôm nay, tôi vẫn tiếp tục là m chứng trước mặt kẻ nhá» cÅ©ng như kẻ lá»›n; tôi không nói gì khác ngoà i những Ä‘iá»u các ngôn sứ và ông Mô-sê đã báo trước sẽ xảy ra, đó là : Äấng Ki-tô sẽ chịu Ä‘au khổ và là ngưá»i đầu tiên sống lại từ cõi chết, để loan báo ánh sáng cho dân Do-thái cÅ©ng như cho các dân ngoại.”
Ông Phao-lô còn Ä‘ang tá»± biện há»™ như thế, thì ông Phét-tô lá»›n tiếng nói: “Ông Phao-lô, ông Ä‘iên mất rồi! Ông hay chữ quá nên hoá Ä‘iên! ” Ông Phao-lô đáp: “Thưa ngà i Phét-tô đáng kÃnh, tôi không Ä‘iên đâu, nhưng tôi nói lên những Ä‘iá»u hợp vá»›i sá»± tháºt và lẽ phải. Quả thế, đức vua biết rõ những Ä‘iá»u ấy, và tôi mạnh dạn nói vá»›i ngưá»i: tôi tin chắc rằng trong các Ä‘iá»u ấy, không có gì mà ngưá»i không biết, vì chuyện nà y đã không xảy ra ở má»™t xó nà o đó. KÃnh thưa đức vua Ãc-rÃp-pa, chắc là ngà i tin các ngôn sứ? Tôi biết là ngà i tin.” Vua Ãc-rÃp-pa nói vá»›i ông Phao-lô: “Chút nữa là ông thuyết phục được tôi trở thà nh Ki-tô hữu rồi đấy! ” Ông Phao-lô trả lá»i: “Chút nữa hay nhiá»u nữa, thì tôi cÅ©ng xin Thiên Chúa cho, không những ngà i, mà hết má»i ngưá»i Ä‘ang nghe tôi nói hôm nay, được trở nên giống như tôi, trừ ra những xiá»ng xÃch nà y! “
Bấy giá» nhà vua, ông tổng trấn, bà Béc-ni-kê và cá» toạ đứng dáºy. Khi ra vá», há» nói vá»›i nhau: “Ngưá»i nà y không là m chi đáng chết hay đáng bị tù.” Vua Ãc-rÃp-pa nói vá»›i ông Phét-tô: “Äáng lẽ ngưá»i nà y có thể được thả ra, nếu đã chẳng kháng cáo lên hoà ng đế Xê-da.”
**  Khi có quyết định cho Phaolô đáp tà u sang I-ta-li-a, ngưá»i ta giao ông và mấy tù nhân khác cho má»™t đại đội trưởng tên là Giu-li-ô, thuá»™c cÆ¡ đội Au-gút-ta. Há» xuống má»™t chiếc tà u cá»§a thà nh Ãt-ra-mýt-ti-on, sắp nhổ neo Ä‘i các cảng miá»n A-xi-a và ra khÆ¡i. Cùng Ä‘i vá»›i há» có anh A-rÃt-ta-khô, má»™t ngưá»i Ma-kê-đô-ni-a quê Thê-xa-lô-ni-ca. Hôm sau, há» cáºp bến Xi-đôn; ông Giu-li-ô xá» nhân đạo vá»›i ông Phao-lô, cho phép ông Ä‘i thăm bạn hữu và để há» săn sóc ông. Từ đó, há» lại ra khÆ¡i và đi vòng theo đảo Sýp, vì gió ngược. Rồi tầu vượt qua biển Ki-li-ki-a và Pam-phy-li-a và tá»›i My-ra miá»n Ly-ki-a. Ở đấy, viên đại đội trưởng tìm được má»™t chiếc tà u cá»§a thà nh A-lê-xan-ri-a sắp Ä‘i I-ta-li-a, nên ông cho má»i ngưá»i sang tà u đó.
Trong vòng nhiá»u ngà y, tà u Ä‘i cháºm, và vất vả lắm há» má»›i đến ngang CÆ¡-ni-đô. Vì không thuáºn gió, tầu Ä‘i vòng theo đảo CÆ¡-rê-ta, hướng vá» phÃa mÅ©i Xan-mô-nê. Há» vất vả Ä‘i men theo mÅ©i đó đến má»™t nÆ¡i gá»i là Bến Là nh, gần đó có thà nh La-xai-a.
Tầu đã mất khá nhiá»u thá»i gian, và việc Ä‘i biển từ nay tháºt nguy hiểm, vì ngà y ăn chay đã qua rồi. Ông Phao-lô khuyên há»: “Thưa các bạn, tôi thấy rằng chuyến Ä‘i biển nà y sẽ gây nhiá»u thiệt hại và mất mát, chẳng những cho hà ng hoá và con tà u, mà còn cho tÃnh mạng chúng ta nữa.” Nhưng viên đại đội trưởng tin tà i công và chá»§ tà u hÆ¡n tin lá»i ông Phao-lô. Vì cảng không thÃch hợp cho tà u ở lại qua mùa đông, nên Ä‘a số có ý kiến lại ra khÆ¡i, để nếu có thể thì cáºp bến và qua mùa đông ở Phê-nÃch, má»™t cảng khác trên đảo CÆ¡-rê-ta quay vá» hướng tây nam và tây bắc.
Má»™t cÆ¡n gió nam thổi nhẹ, khiến há» tưởng rằng có thể thá»±c hiện được ý định, nên nhổ neo và cho tà u Ä‘i men theo đảo CÆ¡-rê-ta. Nhưng chẳng bao lâu má»™t tráºn cuồng phong, gá»i là gió đông bắc, từ đảo thổi ra. Tà u bị cuốn Ä‘i, không thể chống chá»i vá»›i gió, nên hỠđà nh để cho trôi giạt. Khi chạy vòng phÃa sau má»™t đảo nhá» tên là Cau-Ä‘a, vất vả lắm há» má»›i ghì chiếc xuồng lại được. Kéo nó lên rồi, há» dùng các phương tiện cấp cứu, lấy thừng đánh Ä‘ai con tà u. Rồi, vì sợ tà u bị mắc cạn trong vịnh Xiếc-ti, há» thả neo nổi và cứ để tà u trôi giạt. Tầu vẫn bị bão dữ dá»™i, nên hôm sau thá»§y thá»§ ném hà ng hoá xuống biển, và hôm sau nữa há» tá»± tay quăng đồ trang bị cá»§a tà u Ä‘i. Äã từ nhiá»u ngà y, chẳng thấy mặt trá»i hay má»™t vì sao nà o xuất hiện, còn bão vẫn thổi mạnh, nên chúng tôi mất dần hy vá»ng được cứu.
** Từ lâu không ai ăn uống gì; bấy giỠông Phao-lô đứng giữa há» mà nói: “Thưa các bạn, phải chi các bạn đã nghe tôi không rá»i đảo CÆ¡-rê-ta, thì đã tránh được những thiệt hại mất mát nà y. Nhưng giỠđây tôi khuyên các bạn cứ can đảm, vì không ai trong các bạn phải mất mạng đâu, chỉ mất tà u thôi. Tháºt váºy, đêm vừa rồi, má»™t thiên sứ cá»§a Thiên Chúa là Chúa Tể cá»§a tôi và là Äấng tôi phụng thá», đã hiện ra vá»›i tôi và bảo: “Nà y ông Phao-lô, đừng sợ! Ông phải ra trước toà hoà ng đế Xê-da; vì thương ông, Thiên Chúa cho tất cả những ngưá»i cùng Ä‘i tà u vá»›i ông được sống. Vì thế, thưa các bạn, hãy can đảm lên! Tôi tin tưởng nÆ¡i Thiên Chúa: sá»± việc sẽ xảy ra đúng như lá»i đã phán vá»›i tôi. Nhưng chúng ta sẽ phải mắc cạn ở má»™t hòn đảo.”
Äến đêm thứ mưá»i bốn, tầu Ä‘ang trôi giạt trên biển Ãt-ri-a, thì và o quãng ná»a đêm, các thá»§y thá»§ có cảm giác như Ä‘ang tá»›i gần đất. Thả dây dò đáy biển, há» thấy sâu hai mươi sải; cách má»™t quãng, há» lại thả dây dò lần nữa, thì thấy còn mưá»i lăm sải. Sợ rằng tà u chúng tôi có thể đụng phải đá ngầm, há» thả bốn chiếc neo ở đằng lái và cầu mong cho trá»i mau sáng. Nhưng các thá»§y thá»§ tìm cách bá» tà u mà trốn: há» hạ chiếc xuồng xuống biển, lấy cá»› là để thả neo đằng mÅ©i. Ông Phao-lô má»›i bảo viên đại đội trưởng và binh sÄ©: “Nếu những ngưá»i nà y không ở lại trên tà u, thì các ông không thể được cứu đâu! ” LÃnh bèn cắt đứt dây xuồng, cho nó trôi Ä‘i.
Trong khi đợi trá»i sáng, ông Phao-lô khuyên má»i ngưá»i nên ăn uống; ông nói: “Cho đến hôm nay là mưá»i bốn ngà y, các bạn nhịn đói chỠđợi, không ăn gì cả. Váºy tôi khuyên các bạn nên ăn uống, vì có thế các bạn má»›i được cứu. Không ai trong các bạn sẽ mất má»™t sợi tóc trên đầu.” Nói thế rồi, ông cầm lấy bánh, dâng lá»i tạ Æ¡n Thiên Chúa trước mặt má»i ngưá»i, bẻ ra và bắt đầu ăn. Má»i ngưá»i lấy lại được can đảm và há» cÅ©ng ăn uống. Chúng tôi ở trên tà u tất cả là hai trăm bảy mươi sáu ngưá»i. Sau khi ăn no, hỠđổ lúa mì xuống biển cho tà u nhẹ bá»›t.
Äến sáng, há» không nháºn ra được đó là đất nà o, nhưng thấy rõ má»™t vùng có bãi cát, và tÃnh chuyện cho tà u chạy và o, nếu có thể. Há» má»›i gỡ các neo, bá» lại dưới biển, đồng thá»i tháo những thừng cá»™t bánh lái ra; rồi căng buồm đằng mÅ©i lên cho gió thổi, hướng thẳng và o bãi. Nhưng hỠđụng phải bãi cát ngầm, nên cho tà u mắc cạn ở đó. MÅ©i tà u đâm và o cát, không nhúc nhÃch được, còn đằng lái thì bị sóng mạnh đánh vỡ tan.
** Bấy giá» binh sÄ© nẩy ra ý muốn giết các ngưá»i tù, vì sợ có ngưá»i bÆ¡i được mà trốn mất. Nhưng viên đại đội trưởng muốn cứu ông Phao-lô nên ngăn cản há» thá»±c hiện ý định. Ông ra lệnh cho những ai biết bÆ¡i thì nhảy xuống trước bÆ¡i và o bá»; còn những ngưá»i khác thì bám và o ván hoặc mảnh tà u vỡ mà và o. Thế là má»i ngưá»i và o được bá» và được cứu.
ÄÆ°á»£c cứu rồi, chúng tôi má»›i biết đảo ấy gá»i là Man-ta. Dân địa phương đối xá» vá»›i chúng tôi má»™t cách nhân đạo hiếm có. HỠđốt má»™t đống lá»a to và tiếp đón tất cả chúng tôi, vì trá»i đã bắt đầu mưa và lạnh. Ông Phao-lô vÆ¡ được má»™t má»› cà nh khô và đang bá» và o lá»a, thì má»™t con rắn độc bị nóng bò ra, cuốn và o tay ông. Ngưá»i địa phương thấy con váºt lá»§ng lẳng ở tay ông thì bảo nhau: “Chắc chắn ngưá»i nà y là má»™t tên sát nhân: hắn vừa được cứu khá»i chết dưới biển, nhưng Thần Công Lý đã không để cho sống.” Nhưng ông giÅ© con váºt và o lá»a mà không há» hấn gì. Há» cứ đợi ông sẽ sưng phù lên hoặc lăn ra chết; nhưng đợi lâu mà không thấy có gì khác thưá»ng xảy đến cho ông, thì đổi ý và bảo ông là má»™t vị thần.
Gần nÆ¡i ấy, có đồn Ä‘iá»n cá»§a viên quan lá»›n nhất đảo, tên là Púp-li-ô. Ông tiếp đón chúng tôi và niá»m nở cho chúng tôi trú ngụ trong ba ngà y. Có ông thân sinh ông Púp-li-ô Ä‘ang liệt giưá»ng vì bị sốt và kiết lỵ. Ông Phao-lô và o thăm, cầu nguyện, đặt tay trên ông và chữa khá»i. Thấy thế, các bệnh nhân khác trên đảo cÅ©ng đến vá»›i ông và được chữa là nh. Há» trá»ng đãi má»i ngưá»i, và khi Ä‘oà n xuống tà u, hỠđã Ä‘em tá»›i những gì Ä‘oà n cần dùng.
Ba tháng sau, há» ra khÆ¡i trên má»™t chiếc tà u đã qua mùa đông tại đảo; tà u nà y cá»§a thà nh A-lê-xan-ri-a và mang huy hiệu hai thần Äi-ốt-cu-ri. Há» ghé và o thà nh Xy-ra-cu-xa và ở lại đó ba ngà y. Từ nÆ¡i ấy, tầu Ä‘i men theo bá» biển và tá»›i thà nh Rê-gi-ô. Ngà y hôm sau có gió nam nổi lên, và sau hai ngà y tầu tá»›i cảng Pu-tê-ô-li. Ở đây há» gặp được những ngưá»i anh em, há» má»i chúng tôi ở lại vá»›i há» bảy ngà y. Äoà n đến Rô-ma như thế đó.
Các anh em ở Rô-ma nghe tin há» tá»›i thì đến táºn chợ Ãp-pi-ô và Ba Quán đón chúng tôi. Thấy há», ông Phao-lô tạ Æ¡n Thiên Chúa và thêm can đảm. Khi và o Rô-ma, ông Phao-lô được phép ở nhà riêng cùng vá»›i ngưá»i lÃnh canh giữ ông.
** Ba ngà y sau, ông má»i các thân hà o Do-thái đến. Khi hỠđã tá»›i đông đủ, ông nói vá»›i há»: “Thưa anh em, tôi đây, mặc dầu đã không là m gì chống lại dân ta hay các tục lệ cá»§a tổ tiên, tôi đã bị bắt tại Giê-ru-sa-lem và bị ná»™p và o tay ngưá»i Rô-ma. Sau khi Ä‘iá»u tra, há» muốn thả tôi, vì tôi không có tá»™i gì đáng chết. Nhưng vì ngưá»i Do-thái chống đối, nên bó buá»™c tôi phải kháng cáo lên hoà ng đế Xê-da; tuy váºy không phải là tôi muốn tố cáo dân tá»™c tôi. Äó là lý do khiến tôi xin được gặp và nói chuyện vá»›i anh em, bởi chÃnh vì niá»m hy vá»ng cá»§a Ãt-ra-en mà tôi phải mang xiá»ng xÃch nà y.”
Há» nói vá»›i ông: “Vá» phÃa chúng tôi, chúng tôi không nháºn được thư nà o từ Giu-đê nói vỠông, cÅ©ng chẳng có ai trong các anh em đến đây báo cáo hoặc nói gì xấu vỠông. Chúng tôi muốn được nghe ông trình bà y ý nghÄ© cá»§a ông, vì chúng tôi biết là phái cá»§a ông đến đâu cÅ©ng gặp chống đối.”
Há» hẹn ngà y vá»›i ông, và hôm đó đến gặp ông tại nhà trỠđông hÆ¡n. Ông trình bà y cho há» và long trá»ng là m chứng vá» Nước Thiên Chúa; từ sáng đến chiá»u, ông dá»±a và o Luáºt Mô-sê và các ngôn sứ mà nói vá» Äức Giê-su, để cố thuyết phục há». Nghe ông nói, ngưá»i thì được thuyết phục, ngưá»i thì không chịu tin. Khi giải tán, há» vẫn không đồng ý vá»›i nhau; ông Phao-lô chỉ nói thêm má»™t lá»i: “Thánh Thần đã nói rất đúng khi dùng ngôn sứ I-sai-a mà phán vá»›i cha ông anh em rằng: Hãy đến gặp dân nà y và nói: Các ngươi có lắng tai nghe cÅ©ng không hiểu, có trố mắt nhìn cÅ©ng chẳng thấy;vì lòng dân nà y đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho là nh.
“Váºy xin anh em biết cho rằng: Æ¡n cứu độ nà y cá»§a Thiên Chúa đã được gá»i đến cho các dân ngoại; há» thì há» sẽ nghe.” Ông nói thế rồi thì ngưá»i Do-thái Ä‘i ra, tranh luáºn vá»›i nhau rất sôi nổi.
Suốt hai năm tròn, ông Phao-lô ở tại nhà ông đã thuê, và tiếp đón tất cả những ai đến với ông.Ông rao giảng Nước Thiên Chúa và dạy vỠChúa Giê-su Ki-tô, một cách rất mạnh dạn, không gặp ngăn trở nà o.
Theo thư cá»§a linh mục Gaio thá»i ÄGH Zeferino thánh Phaolô đã bị hoà ng đế Neron cho chặt đầu năm 67 và xác ngà i được chôn tại nghÄ©a trang trên đưá»ng Ostiense, nÆ¡i hoà ng đế Costantino cho xây má»™t nhà thá» trên má»™ thánh nhân năm 324, tức Ä‘á»n thá» Thánh Phaolô ngoại thà nh hiện nay.
Linh Tiến Khải
RV