NgaÌ€y tận thÃªÌ bao giờ sẽ tÆ¡Ìi ?
Việc Ä‘oÌ xin chÆ¡Ì vội luận baÌ€n.
ViÌ€ lời ChuÌa daÌ£y rõ raÌ€ng :
“Dẫu caÌc Thiên SưÌ,ThaÌnh, Thần chẳng hay”.
Vậy maÌ€ ở nÆ¡i naÌ€y, nươÌc noÌ£,
HoÌ£ tiÌnh toaÌn, công bÃ´Ì thaÌng ngaÌ€y.
Nhiều người chẳng hiểu dở hay,
Mong ngaÌ€y tận thê̅ Chờ hoaÌ€i…thâÌy đâu ?
Äiều biÌ nhiệm cao siêu chẳng biêÌt.
Nhưng cuộc trần hãy xeÌt hảy suy :
Khi hồn liaÌ€ xaÌc ra Ä‘i,
ÂÌy laÌ€ tận thÃªÌ tưÌc thiÌ€ đời ta.
Truyện kể rằng : Người kia giaÌ€u coÌ,
SôÌng ăn chÆ¡i vô độ phuÌ€ hoa.
Tự nhủ rằng : đêÌn tuổi giaÌ
Hãy lo saÌm hôÌi, bâÌy giờ ăn năn.
TÆ¡Ìi khi maÌi toÌc dần bạc trắng,
LaÌ£i nghĩ : những năm thaÌng coÌ€n daÌ€i.
Khi naÌ€o yêÌu mệt sẽ hay,
Vội chi từ giã vui say, phiÌ hoaÌ€i !
Song bâÌt chợt cuộc đời châÌm dưÌt,
Ông chẳng kiÌ£p một phuÌt hồi tâm.
XaÌc vui thuÌ mâÌy mươi năm,
Äể hồn hỏa nguÌ£c phải giam vô cuÌ€ng.
Một truyền thôÌng xưa từng daÌ£y rõ :
ÄÆ¡Ì€i người, 2 cuôÌn sổ kê biên.
Ta phạm tội quỷ ghi liền,
Ta lập công phuÌc Thiên thần cheÌp ngay.
Khi lỡ phaÌ£m, tiÌ€m nÆ¡i thaÌo gỡ :
ToÌ€a Giải tội xưng thuÌ, ChuÌa tha.
XoÌa hêÌt moÌ£i tội Ä‘ã qua,
TrăÌng trÆ¡n, saÌ£ch hêÌt như laÌ€ chưa ghi.
Khi linh hồn vừa liaÌ€ khỏi xaÌc,
ToÌ€a PhaÌn xeÌt – sổ đặt baÌ€n cân.
PhuÌc – tội, bên naÌ€o nặng hÆ¡n,
Theo Ä‘oÌ thưởng – phaÌ£t lãnh phần cong minh.
BiêÌt đâu ngaÌ€y mai : Anh tận thê ?
CoÌ€n phần ChiÌ£ : coÌ thể giờ sau ?
ÄêÌn trươÌc Thẩm PhaÌn TôÌi Cao,
ÄÆ°Æ¡Ì£c NgaÌ€i chuÌc phuÌc, cho vaÌ€o THIÊN HÆ¯Æ NG.
Â
Hùng Vũ
Â