Tôi thÆ°á»ng lặng lẽ ngồi ngẫm nghÄ© rằng: phải chăng những khái niệm “tiêu cá»±c†vốn tá»± bản chất không tồn tại mà do con ngÆ°á»i hoặc tạo ra, hoặc để cho chÃnh mình rÆ¡i và o trạng thái thiếu thốn sá»± “tÃch cá»±câ€. CÅ©ng giống nhÆ° bóng tối là gì nếu không phải là sá»± thiếu vắng ánh sáng; mê muá»™i có phải là sá»± thiếu vắng suy xét lý trÃ; và có lẽ má»™t xã há»™i loà i ngÆ°á»i suy nhược hẳn là má»™t xã há»™i thiếu vắng “tình ngÆ°á»iâ€.
Khi Ä‘á»c bức thÆ° của Thầy Domenico Squillace, Hiệu Trưởng trÆ°á»ng trung há»c Volta ở Milan – à gởi cho há»c sinh của mình trÆ°á»›c sá»± bùng nổ dịch COVID-19 khiến cho nhà trÆ°á»ng buá»™c phải ngÆ°ng việc giảng dạy, tôi đã ngẫm nghÄ© rất nhiá»u vì những dòng sau đây:
“Bản năng tà n nhẫn của con ngÆ°á»i là khi cảm thấy bị Ä‘e dá»a bởi má»™t kẻ thù vô hình, ta sẽ nhìn thấy chúng ở khắp nÆ¡i, và điá»u nà y sẽ khiến chúng ta xem nhau nhÆ° những kẻ xâm lăng.â€
Chúng ta xem nhau nhÆ° những kẻ xâm lăng Æ°? Äúng váºy, xã há»™i của con ngÆ°á»i có lẽ là má»™t cuá»™c chiến bởi vì nó biểu lá»™ những sá»± thiếu vắng niá»m tin, hi vá»ng và tình yêu. Âm mÆ°u chÃnh trị, đóng cá»a biên giá»›i, đầu cÆ¡ tÃch trữ…là những cụm từ mà ngÆ°á»i ta dùng trong các cuá»™c đối thoại, ngÆ°á»i ta dùng chúng để miêu tả vá» cảm nháºn và thá»±c tại Ä‘ang xảy ra xung quanh thế giá»›i. Con ngÆ°á»i đã tạo ra xung Ä‘á»™t bởi vì sá»± phân chia quả đất, phân chia theo ngôn ngữ, theo văn hóa, theo địa lý má»™t cách thiển cáºn mà vốn chúng có thuá»™c vá» hỠđâu mà phân chia. Sẽ mất bao lâu nữa để con ngÆ°á»i há»c cách sống “ngÆ°á»i†hÆ¡n vá»›i niá»m tin tưởng và hợp tác cùng nhau? Phải chăng vì đã “tiến hóa†qua nhiá»u thế ká»· của thÆ°Æ¡ng Ä‘au, sầu khổ, sợ hãi, xung Ä‘á»™t và chiến tranh nên con ngÆ°á»i không thể sống cùng nhau trong má»™t xã há»™i vắng bóng những “điá»u kiện sống quen thuá»™c†ấy?
Äứng trong khoảng không gian giữa Ä‘iá»u chúng ta thấy trên thế giá»›i và những Ä‘iá»u chúng ta mong muốn, ta thấy được Ä‘iá»u gì? Nhìn thẳng và o sá»± từ chối, những đổ vỡ, chiến tranh, dịch bệnh, đói kém và giỠđây nhìn và o sá»± thoi thóp của từng hÆ¡i thở ká» bên, ta đã và sẽ thấy gì? Äó hẳn là má»™t khoảng không gian khó khăn để đứng bên trong và hÆ°á»›ng tầm mắt và o những thứ có vẻ “kì quặc†nhÆ° thế xét trong sá»± hiện hữu của con ngÆ°á»i.
Thế nhÆ°ng có vẻ cuá»™c sống không được Ä‘o lÆ°á»ng bằng hÆ¡i thở của chúng ta mà bằng những khoảnh khắc là m cho chúng ta nÃn thở vì ngạc nhiên. Nhiếp ảnh gia Joel Meyerowitz, ngÆ°á»i đã chụp những tấm ảnh phong cảnh đẹp nhất được má»i ngÆ°á»i bình chá»n đã thốt lên rằng: “Tôi chÆ°a bao giá» thấy vẻ đẹp thá»±c sá»± của tòa nhà thÆ°Æ¡ng mại thế giá»›i cho đến khi tôi chứng kiến nó sụp đổâ€. Äiá»u là m cho Joel Meyerowitz thấy được vẻ đẹp của trung tâm thÆ°Æ¡ng mại khi nó sụp đổ không phải là sá»± vỡ vụn, hoảng loạn, chết chóc, cÅ©ng chẳng phải vì má»™t sá»± thÆ°Æ¡ng tiếc vá» vẻ đẹp bá» ngoà i nà o đó nÆ¡i tòa nhà mà ở chÃnh cái sá»± cảm thông, má»™t sá»± tiếc nuối vá» chÃnh cái sá»± hiện hữu của tòa nhà , của niá»m tin và vẻ đẹp ẩn tà ng nÆ¡i sá»± hiện diện của nó xét nhÆ° là má»™t biểu tượng của nÆ°á»›c Mỹ. Tòa nhà hiện hữu và nó liên kết vá»›i ông qua sá»± tồn tại của nó. Liệu con ngÆ°á»i có thấy được tầm quan trá»ng của sá»± hiện hữu và sá»± liên kết mà hỠđã-Ä‘ang-sẽ có nếu há» tiếp tục sống vá»›i nhau? Thế giá»›i ngà y nay có má»™t ná»n y há»c hiện đại, công nghệ phát triển báºc nhất, nhÆ°ng liệu những tiến bá»™ khoa há»c đó có thể bảo tồn thứ tà i sản quý giá của con ngÆ°á»i mà có vẻ Ä‘ang vuá»™t mất khá»i tầm vá»›i của hỠ– tình ngÆ°á»i.
Tại sao con ngÆ°á»i ta cứ phải buồn bã khi nhìn vá» cÆ¡n đại dịch Covid-19, cứ nhìn vá» sá»± mất mát, nhìn vá» những Ä‘au thÆ°Æ¡ng, nhìn vá» những chỉ số kinh tế Ä‘ang tụt giảm và rồi bị nhấn chìm và o những hoà i vá»ng xa xăm vá» má»™t cái quá khứ huy hoà ng nà o đó. Và tại sao ta không nhìn tất cả nhÆ° má»™t sá»± mở ra cho những chân trá»i má»›i. Nhìn ngắm tất cả chúng nhÆ° má»™t biểu tượng của sá»± thiếu vắng tình ngÆ°á»i và má»™t hồi chuông báo tá» cho những ganh ghét, đố kị, nghi ngá» trong xã há»™i “tiến bộ†của loà i ngÆ°á»i.
Riêng vá»›i tôi, khoảng thá»i gian vừa qua tháºt quý giá biết bao, vì chẳng phải ai trong những năm tháng ngắn ngủi của Ä‘á»i ngÆ°á»i cÅ©ng được chứng kiến những thay đổi mạnh mẽ má»™t cách phổ quát của toà n thể nhân loại, đâu phải ai cÅ©ng biết được cảm giác khi thá»±c hiện những cái “bình thÆ°á»ng má»›i†nhá» nhá» và dụ nhÆ° việc Ä‘eo khẩu trang hay sá»± lên ngôi của nÆ°á»›c rá»a tay trong cuá»™c sống mà ta dần xem chúng nhÆ° “má»™t phần tất yếu†của mình. Và chắc cÅ©ng hiếm khi ngÆ°á»i ta đối diện vá»›i những buồn tẻ, những bất tiện của lệnh “lockdown†và vá»›i những ná»—i cô Ä‘Æ¡n trong má»™t khoảng thá»i gian dà i để tá»± má»™t mình ngồi ở nhà phóng tầm mắt ngắm nhìn thế giá»›i bên ngoà i trong sá»± nuối tiếc sâu thẳm. Äúng váºy, tháºt quý giá!
Sau tất cả những Ä‘iá»u ấy, khi ngà y hôm nay ta bắt đầu xuống phố, khi ta nhìn ngắm những con Ä‘Æ°á»ng, những dãy nhà , và vẻ lá»™ng lẫy của bình minh Ä‘ang phai tà n nhanh. Rồi ta bắt đầu bổn pháºn hà ng ngà y, bị trói chặt trong thói quen của công việc, những tranh già nh giữa con ngÆ°á»i và con ngÆ°á»i, những mâu thuẫn của những há»c thuyết, những chuẩn bị cho “má»™t cuá»™c chiến tranh má»›iâ€, sá»± Ä‘au khổ bên trong của riêng ta và sá»± Ä‘au khổ vÄ©nh viá»…n của kiếp ngÆ°á»i. Ta có thấy đâu đó phảng phất má»™t niá»m tin và o sá»± hiện hữu của tình ngÆ°á»i giữa thế giá»›i để sống cái tÃnh ngÆ°á»i vốn là m cho chúng ta nên ngÆ°á»i hÆ¡n?
Â
J.Bosco Nháºt Tà i S.J.
dongten