Lá»I  THOÃT!
Chiếc xe con đổ đầu đưá»ng, An ngá» ngợ… Là ng quê đây rồi, cây phượng vÄ© trÆ¡ xương vẫn đó, An còn nhá»› chếch sang 45 độ đối diện là căn nhà gá»— lợp tôn cá»§a cô TrÆ¡n… Không phải, má»™t ngôi nhà lầu khang trang, cổng phá»§ già n hoa giấy đỠrá»±c. Thế nà y thì lạ quá! Trá»i xế trưa, nắng tháng giêng ngay ngắt, vắng vẻ. CÅ©ng chẳng thấy đám trẻ con xúm xÃt chỉ trá» má»—i lần thấy chiếc xe hÆ¡i sang trá»ng chạy và o là ng…
Má»™t ông già chống gáºy bán vé số bên vệ đưá»ng, ho lụ khụ, An bước lại thăm há»i. Ông già đưa sáºp số còn khá dầy định má»i, nhưng khi ngước lên nhìn An thụt tay lại, lắc đầu không biết, vá»™i quay mặt dải bước nhanh. Cái dáng hÆ¡i cà thá»t, ngón tay cái trái cụt má»™t đốt, quen quen… Æ , lẽ nà o lại !…
Không thể!… Không thể!…
An cảm thấy hÆ¡i ân háºn vì đã không chịu báo cho gia đình biết trước. Nhẽ ra, trước khi vá» nước An phải báo cho mẹ. An muốn dà nh cho mẹ sá»± bất ngá», không muốn mẹ biết sá»›m để mong chá», sâu xa hÆ¡n là không muốn gia đình báºn tâm, xóm là ng báºn tâm… Thá»±c ra khi bước xuống sân bay Tân SÆ¡n Nhất, An có gá»i Ä‘iện báo cho mẹ, mẹ bảo bao giá» vá» tá»›i nhà để biết ra đưá»ng đón, là ng đổi thay lắm, sợ không còn nháºn ra. Khi nà o vá» tá»›i đầu là ng con sẽ báo, An trả lá»i như thế nhưng lại đổi ý, thá» xem sá»± đổi thay có quáºt ngã trà nhá»› không.
Con đưá»ng thấy quen quen, lạ lạ, có vẻ lạ nhiá»u hÆ¡n quen. Thôi kệ, cứ theo con đưá»ng là ng má»›i trải nhá»±a còn má»›i tinh, chạy má»™t quãng nữa thá» xem. Ngôi Nhà thá» trên triá»n đồi…
Äúng là ng rồi! Äến đây, An có thể định hứơng vá» nhà dá»… dà ng.
@@@
Con Tâm nhà cô TrÆ¡n được đứa con kháu lắm, 6 tháng tuổi rồi. An nghe mẹ nói mà thấy cái gì nghẹn nghẹn cổ há»ng. Khi vá» quê hương, nhìn thấy già n hoa giấy Ä‘á», Tâm bảo, trong các loại hoa cô thÃch hoa giấy nhất, đơn sÆ¡ và đoà n kết lắm, má»™t khi đã nở là cả má»™t chùm, má»™t già n, trông đẹp mê hồn; Nhìn cây phượng vÄ© vá»›i bao kỉ niệm tuổi thÆ¡, tuổi há»c trò. Hè nà o cÅ©ng váºy, Tâm bắt An chèo hái hoa là m bướm ép vở, lấy nhà i nụ móc nhau. Ai mà bị thua phạt búng tai, nếu An thua bị búng 10 cái, Tâm thua An chỉ được búng 2, nhẹ nhẹ thôi nhé!..
Tin Tâm lấy chồng An đã biết cách đây 3 năm, thì cũng chột dạ rồi thôi, công việc nghiên cứu ở NASA[1] cuốn hút không còn một khoảng trống để mơ mộng, nhưng khi vỠnhà , chân chạm và o đất mẹ, mắt đụng bao kỉ niệm, nhất là nghe tin nà ng có con, lại khác. An cảm thấy một cảm giác lạ, nếu nói buồn thì không hẳn, nói ghen thì hơi quá…
Lòng dạ con gái tháºt lạ, má»›i đó đã khác, đổi thay.“Anh Ä‘i du há»c, chỉ táºp chung há»c thôi nhé, không được quen cô nà o. Tâm đợi An vỠđấy!â€â€¦ Bây giá» thì mất nà ng rồi, mất vÄ©nh viá»…n!
“Mình Ä‘ang nghÄ© gì đấy nhỉ, sao lại trách ngưá»i ta, lá»—i cá»§a mình chứ, 100%!â€. Cá»c đã Ä‘i tìm trâu, Tâm đã xé rà o tá» bà y trái tim bước trước, can đảm đến thế mà trâu vẫn dá»ng dưng, trái tim An vẫn gá»— đá. Thì, An cÅ©ng có chút cảm tình, yêu thì chưa… “Äừng có đợi, nếu thấy ngưá»i nà o được cứ lấy, An chỉ coi tâm như bạn thôiâ€. An đã chẳng trả lá»i cương quyết, minh bạch thế còn gì! NghÄ© cÅ©ng lạ, ngưá»i mình chỉ có cảm tình, chưa yêu, chưa muốn thuá»™c vá» mình nhưng khi đã thuá»™c hẳn vá» ngưá»i khác tá»± dưng thấy cái gì đó khó chịu, cảm giác bị thua tráºn! “Cái Tâm vừa được nết, vừa đẹp ngưá»i, nhà có thêm cô con dâu thế tháºt phúc…â€. Dưá»ng như mẹ cÅ©ng tiếc tiếc khi Tâm Ä‘i lấy chồng. Mừng cho con Tâm, nó gởi thân chá»— cÅ©ng xứng đáng.
NÆ¡i thôn xóm, An và Tâm thưá»ng được các báºc cha mẹ lấy ra là m gương răn Ä‘e con cái trong há»c táºp.“Mà y nhìn anh An con bà Ngá»c, chị Tâm con bà TrÆ¡n xem, con cái ngưá»i ta há»c thế má»›i gá»i là há»c, năm nà o cÅ©ng giá»i, giá»i cấp tỉnh, cấp nhà nước, còn mà y chỉ có tà i ham chÆ¡i. Há»c dốt mai mốt cho mà y Ä‘i gắp phân bò mà sống…â€.
12 năm há»c chung lá»›p, chung trưá»ng hai ngưá»i giá»i toà n diện, Tâm nổi trá»™i văn, ngoại ngữ, An thì xuất sắc vá» các môn tá»± nhiên. Hai đứa cùng và o đại há»c, má»™t theo ngà nh xã há»™i, má»™t tá»± nhiên. Gia đình tá»± hà o, là ng xóm vui lây, đầu tiên nÆ¡i miá»n quê nghèo có hai ngưá»i con và o đại há»c, lại giá»i nữa, thế thì hãnh diện vá»›i cưá»ng quốc năm châu quá Ä‘i chứ! Mà hãnh diện vá»›i cưá»ng quốc năm châu tháºt. An nháºn được há»c bổng nghiên cứu sinh từ má»™t trưá»ng đại há»c danh tiếng cá»§a Mỹ, được giữ lại trưá»ng, rồi được má»i và o NASA là m việc. Äất nước mình còn nghèo, yêu quê hương không phải cứ chân chạm đất quê hương má»›i là yêu…. Mẹ An đã trả lá»i, đại khái như thế khi được há»i ý kiến.
@@@
An chợt nhá»› ông già bán vésố, nhá»› đến lão Phểu. Cuá»™c Ä‘á»i lão đã rÆ¡i tá»›i đáy cá»§a bi thương rồi con ạ. Thế ư? Má»™t tỉ phú cá»§a là ng Hương Quất, từng tuyên bố khi nà o sông Äồng Nai cạn, tao má»›i hết tiá»n, bây giá» cô thân cô thế, không nhà cá»a, ngà y ngà y thất thểu bán vé số sống qua ngà y!?
Thá»±c ra gia đình lão cÅ©ng từng nghèo, nghèo đến mấy Ä‘á»i thì không biết, nhưng lão biết rõ từ Ä‘á»i ông ná»™i. Lão không chấp nháºn cái nghèo. Mà khi ngưá»i ta không chấp nháºn tức sẽ bất mãn. Nghèo đã là má»™t cái khổ, gánh thêm cái bất mãn thì cái khổ nhân gấp đôi, hÆ¡n gấp đôi… Và để thoát nghèo lão phải lao động cáºt lá»±c, nhưng lão lại không có há»c, gia tà i lá»›n nhất lão có là sức khá»e, khoẻ như con trâu. Trâu thì thÃch cà y ruá»™ng, nhưng “con trâu†có trà khôn cá»§a lão lại nháºn ra rẫy ruá»™ng là vòng luẩn quẩn vây tròn ngưá»i ta trong kiếp nghèo. Lão phải là m má»™t cuá»™c cách mạng!.. Ruá»™ng vưá»n lão giao tất cho vợ con, lão Ä‘i là m thuê, là m bốc sắt thưá»ng trá»±c cho má»™t vá»±a phế liệu, mong mãi má»™t ước mÆ¡ vá»› được hÅ© và ng, hay hÅ© đồ quý như câu truyện Ä‘á»c trên báo vá» ngưá»i mua phế liệu ‘trúng mắn’ vá»› được hÅ© tiá»n cổ, bán hà ng tỉ…
Nhưng do lão bất mãn, phải mượn rượu để quên Ä‘á»i. Khi rượu và o thì lão quên Ä‘á»i tháºt, quên tất cả, tháºm chà ngay cả vợ con. Lão cứ ngỡ vợ con là đứa ở, ngưá»i dưng nước lã, là gánh nặng kéo lão mãi chùi chÅ©i trong cái nghèo. Thế là lão tha hồ chá»i mắng, đánh Ä‘áºp vợ con. Ngà y nà o cÅ©ng nghe tiếng ầm Ä© từ nhà lão xuất ra, riết rồi quen tai. Má»™t ngà y mà lão chợt quên không chá»i, bá»—ng nhiên là ng xóm thấy thiếu thiếu má»™t cái gì đấy. Mà lão cÅ©ng tà i tháºt, luôn tìm được những lý do chÃnh đáng để gây chuyện vá»›i vợ con….
Những lúc rảnh rá»—i mà không say rượu (Ä‘iá»u nà y hÆ¡i bị hiếm) lão cÅ©ng thấy thương thương vợ con. Lão la đánh vợ con không phải vì rượu đâu, chung quy tại cái nghèo. Vạn tá»™i bất như bần mà lại! Nhà nghèo, đồng tiá»n không rá»§ng rỉnh, chi tiêu không thoải mãi thì lòng sao cởi mở được! Má»™t khi lòng dạ đã không cởi mở, dá»… bá»±c, dá»… chá»i lắm. Cái nghèo cÅ©ng là m vợ lão bá»§n xỉn, cay cú. Äã gầy đét, xấu xà lại thêm mấy cái tÃnh bẩn ấy nữa, ai chịu cho được! Con cái lại lếch thếch, bẩn thỉu, nhìn thấy đã phát bá»±c… Giá mà nhà lão có nhiá»u tiá»n, chẳng cần giầu, chỉ kha khá thôi thì biết. Những ước mÆ¡ – cÅ©ng chẳng to tác gì, dần dần được chấp cánh, biến thà nh hiện thá»±c…
Bao giá» lão hết nghèo nhỉ ? Kinh nghiệm cá»§a tiá»n nhân, không ai giầu ba há», khó ba Ä‘á»i xem ra đã loại trừ lão rồi! Hu, hu… không thế thì Ä‘á»i lão- chà Ãt là đá»i thứ ba phải hết khó nghèo chứ! Nói “chà Ãtâ€, vì lão biết chắc, cái nghèo đã Ä‘eo bám từ Ä‘á»i ông ná»™i. Nghe đâu Ä‘á»i ông cụ, ông sá»› gì cÅ©ng nghèo mạt nhệp, hình như có ngưá»i còn chết đói. Nếu thế cái nghèo lì quá, Ä‘eo Ä‘uổi dòng há» lão có đến 5 Ä‘á»i. Năm Ä‘á»i rồi, mà cái nghèo vẫn chưa chịu buông tha. Cứ nhìn và o thá»±c tế thì biết, chỉ lo trang trải cho cái ăn, cái mặc đã phát sốt …
Bao giá» lão má»›i hết nghèo? Không chừng cái nghèo còn kéo đến cả Ä‘á»i con, bon qua Ä‘á»i cháu… Cứ nghÄ© đến Ä‘á»i mình mãi luẩn quẩn trong đói nghèo, lão lại buồn bá»±c, lại thấy tuyệt vá»ng, lại muốn quên Ä‘á»i, lại uống rượu, lại lôi vợ con ra hà nh hạ…
Má»™t buổi sáng, như bao buổi sáng khác, lão dáºy, ra giếng đánh răng. Lão há»›p má»™t hụng nước, ngá»a cổ súc òng á»c. Bá»t trắng kem P/S bám chung quanh miệng, dÃnh đầy trên ria mép. Bất chợt, “uỵtâ€, má»™t con chim sẻ rÆ¡i xuống ngay trước mặt. Con mèo Ä‘en nhà lão hình như đã chá» sẵn, chạy ra táp con chim, rồi đùa, rồi vá»n, rồi bất thình lình ngoặc cái đầu nhai ngấu nghiến. Lão chá»™t da! Chim sa cá lặn, ngưá»i ta nói là điá»m gở, báo trước Ä‘iá»u không may. Ờ, thá» xem còn Ä‘iá»u xui quẩy nà o lão chưa gặp. Chẳng có sá»± bất hạnh nà o bằng đói nghèo, Ä‘á»i lão từng trải trong đói nghèo, chẳng còn gì để sợ….
Äấy là lúc sáng, xe chở sắt chưa đến, lão cÅ©ng chưa bốc má»™t ki sắt nà o thì con Ly chạy ra, thở hổn hển, bảo bố vá» ngay, có má»™t bà “giầu lắm†đi xe hÆ¡i tìm gặp. Con Ly chạy vá» trước, lão chẳng vá»™i gì hấp tấp, cứ thong thả đạp xe vá». Thong thả để có thá»i gian rà soát lại bá»™ nhá»› xem trong dòng há» hoặc có quen ai giầu không. Không! Lão vô há»c, cÅ©ng chẳng có tà i cáng gì…! Thế thì ai nhỉ? Và Ngưá»i ta tìm có chuyện gì nhỉ?… Äúng là có má»™t chiếc xe hÆ¡i Ä‘ang Ä‘áºu trong sân nhà lão. HÆ¡n chục đứa trẻ trong xóm Ä‘ang xúm lại coi, bà n tán. Con Ly đứng trong đám trẻ, ra vẻ tá»± hà o lắm. Má»™t ngưá»i đà n bà sang trá»ng, má»™t anh thanh niên đóng quần lịch sá»± đứng ngay gốc cây vú sữa. Lão Ä‘oán bà chá»§ và anh tà i xế.
Má»i há» và o nhà . Cái sang trá»ng cá»§a bà giầu, cái lịch lãm cá»§a anh tà i xế là m lão có phần ngượng. Cái nghèo không những là m ngưá»i ta khổ mà còn nhục nữa. Lão xấu hổ quá. Chẳng có bà n nghế ra hồn cho há» ngồi. Năm ly nước và cái khay nhôm đã két bẩn đến mấy tầng nước trà bám, trÆ¡ trẽn ngay trên mặt bà n. Bẽ mặt tháºt! Giá mà không có hai  ngưá»i lạ, thế nà o lão cÅ©ng lôi vợ con ra chá»i, đánh cho ra trò… Hình như há» thấy được tâm trạng lão nên là m ra vẻ tá»± nhiên. Äến khi lão má»i nước, há» tế nhị bảo vừa uống ngoà i đầu đưá»ng….Ừ, thế cÅ©ng đỡ ngại!
 Má»™t và i tuần sau sá»± kiện chiếc xe hÆ¡i sang trá»ng và o nhà lão, cả xóm lại được má»™t phen bỡ ngỡ khi thấy ầm ầm xe chở cát, xi măng, sắt thép. Rồi lão kêu ngưá»i ta phá bá» nhà vách đất lợp lá có từ thá»i ông ná»™i… Cứ nhìn và o số lượng sắt đá ngưá»i ta Ä‘oán ngôi nhà lão xây chắc to lắm, không chừng đến 2-3 tầng lầu. Má»™t thá»i gian khá lâu sau, chÃnh quyá»n công bố vùng quy hoạch đô thị- má»™t tấm bản to tướng đặt ngay đầu là ng, nhiá»u ngưá»i má»›i vỡ lẽ. Hai mẫu đất vốn bạc mà u nhà lão nằm ở chá»— “ngon Æ¡â€: Giữa ngã tư, ngay trung tâm. Nghe đâu lão bán cho nhà bà giầu cả bạc tỉ. (Mãi sau nà y khi dạy kèm cho con Ly, An má»›i biết con số chÃnh xác, 2,5 tỉ).
Trá»i ạ, hai tỉ rưỡi láºn! Sung sướng quá… Lão cứ ngỡ nằm chiêm bao.  Ã, Ä‘au! Lão cầm kìm nhéo và o da thịt. Thá»±c mà !.. Nhưng bây giá» là m gì vá»›i số tiá»n khổng lồ đó nhỉ? Lão bắt đầu bà n tÃnh vá»›i vợ cuá»™c sống vương đế. Trước tiên xây nhà , rồi… rồi… tiếp theo… tiếp theo… Lần đầu tiên lão thấy tâm đầu hợp ý vá»›i vợ. Ngôi nhà hai lầu dạng biệt thá»± ngạo nghá»… má»c lên giữa xóm nghèo, thách cả xóm, chấp cả xã cÅ©ng không có căn nhà nà o sang-đẹp bằng nhà lão. Cho tương xứng vá»›i ngôi nhà , lão táºu riêng cho mình má»™t chiếc a còng (@), má»™t Atila cho vợ, má»™t Spacy cho thằng con trai. Má»—i ngưá»i má»™t chiếc, chẳng phiá»n hà ai. Khoẻ ! Riêng con Ly, lão dá»± định khi nà o lá»›n (lá»›n theo lão là và o năm há»c lá»›p 10) sẽ mua riêng cho chiếc Atila. Bây giá» phải sống cho sung sướng bù lại cả má»™t quãng Ä‘á»i nghèo khổ, mà không, cả năm Ä‘á»i- nếu cá»™ng bên dòng há» nhà vợ nữa có đến chục Ä‘á»i cả dòng tá»™c ná»™i ngoại khổ vì nghèo. Ngưá»i ta chỉ keo bẩn khi cuá»™c sống eo hẹp, chứ tiá»n khi đã rá»§nh rỉnh, tiêu tÃnh bạc triệu thì lòng ngưá»i ta mở, đôi tay cÅ©ng rá»™ng… Thoả thê, sướng lắm! Lão tÃnh rồi, 1,5 tỉ  xây nhà mua sắm, má»™t tỉ gởi hẳn ngân hà ng, má»—i tháng chỉ rút ăn má»™t phần tiá»n lãi cÅ©ng sướng chán! Chẳng phải vất vả lao công, má»—i tháng “trá»i cho†không đến hÆ¡n 6 triệu đồng lãi… Má»™t mức thu nháºp mà gia đình lão không bao giá» nghÄ© tá»›i. Ngà y trước lão chỉ cầu sao, thu nháºp cả nhà chỉ được 500.000Ä‘ là /tháng, ổn định là gia đình yên tâm không sợ…chết đói. Nếu thu nháºp cao thêm và i trăm nữa, có cá»§a dư cá»§a để…, còn gì tuyệt bằng! Thế mà , giỠđây, chẳng tốn má»™t giá»t mồ hôi, nhà lão hà ng tháng dá»… dà ng kiếm được 6 triệu, má»™t năm trên 70 triệu…
@@@
Nhanh tháºt, thoáng cái đã hÆ¡n 10 năm An xa quê hương. Äặt trong tiến trình dà i hÆ¡n, rá»™ng hÆ¡n, vÅ© trụ chẳng hạn thì 10 năm chẳng nhấm nháp gì, má»™t cái hắc hÆ¡i cá»§a ông trá»i chứ mấy!  Ông trá»i giáºn giá»—i chi ai mà nhắm và o quê nà y ho mạnh quá, tÃch tắc đã là m thay đổi cả xóm là ng. Mẹ An nói, 10 năm nhưng là ng quê thay da đổi thịt nhanh hÆ¡n cả thế ká»·, tốt có, xấu có… Nhiá»u lúc thấy mẹ ngồi nhai trầu, trầm tư như nhà hiá»n triết, luyến tiếc má»™t thá»i- tưởng như xa lắm- miá»n quê nghèo, đồng lúa, bụi tre nhưng thanh bình, bà con sống chân chất, nghÄ©a tình.
“Tưởng văn minh, tiá»n cá»§a dư giả… Ai dè…â€, mẹ thở dà i! Khi ngưá»i ta còn đói cái bụng thì ngưá»i ta còn cần đến nhau, xÃch lại nhau, luân lý đạo đức, danh dá»±, tá»± trá»ng còn có đất sống… Cái xã há»™i hôm nay cÅ©ng kỳ lắm, luân lý đạo đức bị bá»n trẻ “nhổ toẹt!†xuống đất… Tháng trước má»›i cưới con Vinh, chưa đủ 18 tuổi nhưng cái bụng to chà nh bà nh, tưởng độn thổ mà đi, thế mà cái thằng bố nó cÅ©ng mất nết, là m đám cưới to dần, mở đến 3 đại tiệc láºn. Ông chá»§ đại lý bia có khác! Cái con bé cÅ©ng trÆ¡ trẽn lắm, ra bà n chà o ông bà , cha chú chẳng má»™t chút ngượng nghịu, cứ cưá»i đùa hô hố… Ngà y xưa là m gì có cảnh cha con, anh em Ä‘em ra toà già nh tranh, mà có nhiá»u nhặn gì, má»™t và i sà o đất đánh mất cả dòng máu má»§! Buồn thiệt!…. Ngà y xưa là m gì có việc vợ chồng ly dị, gia đình tan vỡ, con cái dang dở, kết bè nhóm quáºy phá, trá»™m cướp. NghÄ© đến vợ chồng thằng Quy mà xót tim gan, có thá»i là “điển hình gia đình văn hóa†nhưng khi bán đất, nhưng khi trong két có và i cây và ng vợ chồng lại sinh táºt… Ly dị, gia tà i chia đôi, con cái chia hai… Nghe đâu chồng nó Ä‘ang lăng chạ vá»›i con nà o trên thà nh phố, vợ nó theo thằng ná» sống táºn Cà Mau, hai đứa con trai bá» nhà đi giang hồ tứ chiến. Cá»±c khổ lắm!Nhục nhã lắm!…
Là ng Hương Quất còn còn giá trị, đạo nghÄ©a truyá»n thống lưu giữ được là nhá» có những ngưá»i như mẹ. Ấy thế, có ngưá»i cho mẹ Ä‘iên (!). Nghe được mẹ chỉ cưá»i trừ… Má»™t việc tốt đẹp giống như má»™t Ä‘oá hoa- “hữu xạ tất nhiên hươngâ€, biện giải trở lên thừa thãi, lố bịch… An còn nhá»›, có lần má»™t ngưá»i hà ng xóm- vai chú, viết thư qua Mỹ bảo “mẹ cháu chắc chắn tâm thần nặng rồi, đương không quyết định hiến gần 2 mẫu đất -giá trị hà ng tỉ đồng cho ngà nh giáo dục xây trưá»ng há»c, bá» Ä‘i cÆ¡ há»™i là m tỉ phú…â€.
@@@
An ra bãi tha ma tìm căn chòi lão Phểu ở. Là ng cho lão dá»±ng tạm chiếc chòi lá tú túc qua ngà y. Căn chòi lá ẩm thấp, cháºt trá»™i, bên trong trống hoác chẳng váºt chi có giá. Má»™t chiếc bà n gá»— thấp tè tè, bát kéo thuốc là o đã bẩn két, phÃa bên trong bà n là hai chiếc nghế đẩu lùn, phÃa ngoà i miếng ván dà i kê trên mấy viên gạch là m thà nh nghế, có lẽ cho khách ngồi. Trên lóc tá»§ thá» hình hai đứa con lão: thằng Tiển, con Ly. Thằng Tiển trạng tuổi An, nghe đâu bị băng nhóm xã há»™i Ä‘en thanh toán. Con Ly má»›i chết năm ngoái, nghe đâu do căn bệnh thế ká»· (sida). Hồi còn dạy kèm Ly năm cuối cấp 2 (lá»›p 9), thấy ham chÆ¡i An nhắc nhở kẻo rá»›t tốt nghiệp, Ly triết lý: “NghÄ© cho cùng kinh tế quyết định tất cả. Không có tiá»n thì há»c giá»i cÅ©ng chẳng sướng. Anh yên tâm, bố em có cách lo mà !â€. An nói chuyện lão Phểu, ai dè bị gáo nước lạnh tạt thẳng mặt: Cháu đừng lo chuyện em rá»›t tốt nghiệp, bác đã sắp đặt cả rồi. Cho em nó há»c thêm để khá»i lêu lổng đấy mà !… An rút hai cây nhang nhìn di ảnh con Ly, vẫn đôi má no tròn, mÅ©m mÄ©m cá»§a thá»i con cái nhà giầu…
…
Lão Phểu ho lụ sụ, lấy má»™t dúm nhá» thuốc là o vo tròn, cho và o miệng bát thuốc, sản khoái rÃt má»™t hÆ¡i dà i… Lão vừa nhả khói thuốc vừa ho lụ khụ- dấu hiệu ho cá»§a bệnh lao suyá»…n; hình như Ä‘au ngá»±c, má»™t tay lão ôm ngá»±c, vẫn ho lụ khụ…
-Tôi bỠđược hết các thú Ä‘am mê, rượu chè, số Ä‘á»â€¦ duy chỉ có thằng thuốc là o là không bỠđược, mấy lần chôn bát Ä‘iếu nhưng chỉ được và i hôm, nhá»› quá lại đà o lên. Hụ, hụ… Nhịn đói được chứ không thể nhịn thuốc là o được.
 Lão bảo những nhá» nhen, đểu giả cá»§a lòng ngưá»i- cái thứ trong má»™t thá»i gian dà i là m lão cay cú- giỠđối vá»›i lão cho là chuyện nhá», chẳng đáng báºn tâm. Khi ngưá»i ta thăng trầm qua các cung báºc cá»§a dòng nhạc trưá»ng Ä‘á»i, trái tim tá»± nhiên trưởng thà nh hÆ¡n, dá»… chấp nháºn-cảm thông hÆ¡n. Lão giÆ¡ tay vuốt bá»™ râu rối bá»i, có phần hÆ¡i bẩn, thở má»™t hÆ¡i sâu đầy triết lý: “Sung sướng chưa hẳn là hạnh phúc, nhưng hạnh phúc chắc chắn là có sướng!â€â€¦
Æ , lão Ä‘ang nói gì nhỉ?..
“Bữa trước gặp cáºu đầu đưá»ng, tôi đã ngá» ngá». Nói tháºt, cÅ©ng ngại, bây giá» thì không. Chẳng có gì mà xấu hổ cả khi mình dám sống tháºt, sá»± tháºt do mình là m ra… Lúc nãy tôi nói hạnh phúc, sung sướng hả?… Tiá»n có thể là m ngưá»i ta sung sướng nhưng chưa chắc là m cho ta hạnh phúc, nhất là những đồng tiá»n không sạch sẽ, những đồng tiá»n “trá»i cho†không phải do lao động mồ hôi cá»§a mình. Thá»i trước tôi giầu, sướng nhưng không bá»n, do đấy là tiá»n trá»i cho, mà tiá»n trá»i cho dá»… xà i ngu lắm, đâu tiếc mà tÃnh toánâ€.
Lão hụp má»™t há»›p nước trà … “Con ngưá»i đúng là  con ngưá»i, rõ rà ng hai phần: phần con và phần ngưá»i.Khi ngưá»i ta lắm tiá»n, nhiá»u váºt chất thá»a mãn phần con thì sướng, nhưng hạnh phúc chỉ thá»±c sá»± có được khi phần ngưá»i trưởng thà nh, trái tim triển nởâ€â€¦
 Lão nói quá chà lý! Con ngưá»i lão thay đổi 180 độ rồi ư? Ngà y trước lão đâu nghÄ© thế, từng chê “bà Ngá»c dại, nghèo còn sÄ©â€, có thằng con giá»i không biết cho nó Ä‘i là m tiá»n. “Há»c giá»i là m chó gì? Bao thằng cá» nhân, bác sÄ© ra trưá»ng cÅ©ng thất nghiệp, đói meo. Äá»i bây giá» không có quyá»n, không có thế giá»i cÅ©ng vứt Ä‘i. Lắm thằng dốt bá» mẹ nhưng nhá» thế con ông cháu cụ vẫn là m quan to, nắm đầu thiên hạ… Kẻ khôn bây giá» là biết kiếm tiá»n. Có tiá»n là có quyá»n, là có tất cả. Äấy, tao đâu có há»c nhưng vẫn là “quan†đại biểu nhân dân xã, có việc giấy tá» tao giúp là xong ngayâ€â€¦
Lão nháºn xét có lý, thá»±c tế có phần thế tháºt. Có lần, nhà nghèo quá An định thôi há»c Ä‘i là m -đương nhiên má»™t chá»— là m hấp dẫn- nhưng bị mẹ nghiêm khắc: “Cấm nghỉ, nghỉ là mẹ từ con ngay! Mẹ còn sức lo đượcâ€. An còn nhá»› câu nói bất há»§ cá»§a mẹ: “Chịu khó há»c là đang lao động chân chÃnh đấy con. Xã há»™i phát triển không thể không có há»c. Há»c không chỉ cho mình mà còn cho tương lai đất nướcâ€. Lúc đấy, An không bá» há»c vì sợ mẹ “từ conâ€, đơn giản thế thôi; chứ, thú thá»±c, không tin lắm “tầm nhìn†cá»§a mẹ…
Lão nói chuyện xen lẫn những cÆ¡n ho, như tiếng đà n đệm và o khiến câu chuyện thà nh bản trưá»ng ca trầm bổng, sâu lắng. “Bây giá», ngưá»i ta thấy tôi nghèo, bán vé số tưởng khổ nhưng nói tháºt tôi thấy hà i lòng, thoải mãi. Không biết chấp nháºn những gì mình hiện có thì được cả núi và ng vẫn thấy khổ, vẫn thấy thiếu thốnâ€.
Qua giá»ng Ä‘iệu và cá» chỉ, An biết lão nói rất tháºt… Cuá»™c Ä‘á»i lão đâu còn gì, mất hết rồi, ngay cả sức khoẻ – cái quý nhất Ä‘á»i ngưá»i cÅ©ng cháºp chá»n, dưá»ng như Ä‘ang muốn giã từ lão. Bây giá» lão yếu lắm, bệnh lao phổi hay hà nh hạ, có những tráºn ho Ä‘au đến thắt ruá»™t. An thá» hình dung, những lúc lão trở bệnh, giữa bãi tha ma vắng lặng, lão cô đơn má»™t mình… Chà , tá»™i lão quá, thương lão quá!..
 An sá»±c nhá»› đến má»™t ngưá»i bạn, hiện Ä‘ang là m giám đốc Trung tâm – Bệnh viện lao và bệnh phổi…
Dù sao lão vẫn là ngưá»i tốt bụng, cần má»™t bến đỗ bình yên sau trưá»ng Ä‘á»i sóng gió!
Trương Ãi Nhiệm
Thanhlinh