Có bao giá» bạn tá»± há»i, sau tiếng sáºp cá»a vô tình, ngưá»i vừa Ä‘i khá»i nhà bạn sẽ có cảm thụ thế nà o không? Có lẽ nhiá»u ngưá»i đã từng ở trong tình huống nà y, và đá»u cảm thấy không được tôn trá»ng…
Có má»™t kiểu tôn trá»ng, gá»i là đóng cá»a “sau 3 giâyâ€
Nhà tôi có má»™t cái máy giặt, lúc xả nước ra, nghe thấy tiếng lách cách, rất ồn. Nhân viên bảo trì đến mở ra xem, thì ra là có má»™t má»™t đồng tiá»n xu kẹt ở bên trong.
Lấy tiá»n xu ra xong, nhân viên bảo trì tiện tay vệ sinh máy giặt luôn, và nói rằng máy giặt sau má»™t thá»i gian là phải là m vệ sinh, nếu không sẽ sinh ra vi khuẩn, vi khuẩn bám và o quần áo mặc và o sẽ không tốt cho sức khá»e.
Sau khi máy giặt được sá»a xong, ngưá»i thợ nà y mang thùng đồ nghá» Ä‘i ra khá»i cá»a, chà o tạm biệt tôi rồi Ä‘i vá».
Tôi không đóng cá»a ngay láºp tức, mà đứng vịn và o đầu cầu thang chá» cho đến khi anh ấy Ä‘i xuống hết cầu thang, rồi má»›i nhẹ nhà ng đóng cá»a và o.
Tại sao lại như vây?
Äóng cá»a sau 3 giây, sẽ tạo cho ngưá»i khánh cảm nháºn được sá»± tôn trá»ng. Bởi vì nếu ngưá»i khách vừa bước ra, từ phÃa sau nghe thấy pháºt má»™t tiếng thì má»™t cảm giác hụt hẫng sẽ láºp tức xuất hiện.
Thói quen đóng cá»a sau 3 giây nà y là thói quen tôi há»c được từ má»™t vị khách hà ng 3 năm vá» trước.
Lần đó bởi vì công việc khá gấp, nên cuối tuần tôi vẫn phải đến nhà khách hà ng lấy một số tà i liệu.
Khi chân tôi vừa má»›i bước ra khá»i nhà khách hà ng, ở phÃa sau liá»n nghe thấy tiếng đóng cá»a “pháºpâ€!
Tiếng động đó là m tôi thấy hụt hẫng…
Tôi tin rằng không phải là khách hà ng cố ý, nhưng, cho dù nghÄ© như váºy, thì việc đóng ở đằng sau tôi trong chá»›p nhoáng vẫn khiến tôi cảm thấy má»™t sá»± lạnh lẽo.
Tôi liá»n cảm thấy có má»™t kiểu tôn trá»ng gá»i là “được tôn trá»ngâ€, lặng lẽ rá»i khá»i thân thể mình.
â€œÄÆ°á»£c tôn trá»ng†có những lúc là má»™t thứ xa xỉ.
Äiá»u giá trị nhất mà chúng ta cho Ä‘i, chÃnh là sá»± tôn trá»ng

Nhà văn ngưá»i Nga Ivan Sergeyevich Turgenev, có má»™t lần và o má»™t buổi chiá»u mùa đông, ông Ä‘i tản bá»™ ở khu vá»±c gần nhà mình.
Äá»™t nhiên có má»™t ngưá»i ăn mà y lá»›n tuổi quần áo tả tÆ¡i, quỳ rạp xuống đất, chìa bà n tay vừa dÆ¡ vừa hôi vá» phÃa ông, nói: “Thưa ngà i, ngà i có thể cho tôi xin má»™t chút đồ ăn được không ạ?â€.
Ivan Sergeyevich Turgenev nhìn ngưá»i ăn mà y thân thể gầy yếu, rồi lục túi quần túi áo cá»§a mình xem có còn chút bánh quy hoặc bánh mì nà o để cho ông lão nà y không.
Má»™t lúc, ông má»›i nhá»› ra là không có mang theo đồ ăn. Lúc đó ông cảm thấy tháºt có lá»—i, khuôn mặt đỠbừng cả lên.
Ông ngồi xổm xuống, nắm chặt bà n tay ông lão ăn mà y, thà nh khẩn nói: “Ông bạn, tháºt xin lá»—i, vì tôi không có chút đồ ăn nà o để cho ôngâ€.
Không ngá», ông lão nà y liá»n láºp tức đứng dáºy, nắm lấy tay cá»§a Ivan Sergeyevich Turgenev, mặc dù nước mắt đã chảy trên trà n khắp khuôn mặt, nhưng ông vẫn mỉm cưá»i trả lá»i: “Xin cảm Æ¡n ngà i, như thế nà y là đủ rồiâ€.
Từ trước đến giỠông lão ăn mà y nà y chưa bao giá» gặp được ngưá»i tôn trá»ng ông như Ivan Sergeyevich Turgenev, không xa lánh ông, mà ai còn nắm tay ông gá»i ông là “ông bạnâ€.
Vì thế, ông lão ăn mà y nghĩ không có đồ ăn thì cũng không sao, tâm ý nà y với ông đã là đủ lắm rồi.
Lê Hiếu, dịch từ Cmoney.tw

