Gương Thánh nhân: Theo Chúa là “bá» mình vác tháºp giá mình hằng ngà y“. Chúa Giê-su đã tuyên bố rõ rà ng như thế. Ngưá»i nói trước cho các môn đệ:
“Hãy coi chừng ngưá»i Ä‘á»i: Há» sẽ ná»™p anh em cho các há»™i đồng, và sẽ đánh Ä‘áºp anh em trong các há»™i đưá»ng cá»§a há». Và anh em sẽ bị Ä‘iệu ra trước mặt vua chúa quan quyá»n vì Thầy, để là m chứng cho há» và cho các dân ngoại được biết… Nhưng kẻ nà o bá»n chà đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát” (Mt. 10, 17-29).
Bị thá» thách bách hại là số pháºn cá»§a ngưá»i môn đệ Chúa, vì nhỠđó há» có dịp là m chứng cho Chúa, và cÅ©ng nhỠđó mà Nước Trá»i má»›i đến được trần gian. Äiá»u quan trá»ng là phải kiên trì bá»n đỗ đến cùng, vì chỉ khi kẻ bá»n chà đến cùng má»›i được cứu thoát, như trưá»ng hợp cá»§a hai thánh Phê-rô Tá»± và An-tôn Quỳnh tỠđạo hôm nay. Các ngà i đã bị bắt vì Chúa, bị gông cùm, tù ngục, khổ hình ròng rã hai năm trá»i, để được lãnh triá»u thiên tỠđạo vinh hiển muôn Ä‘á»i…
Phê-rô Nguyá»…n Khắc Tá»± sinh năm 1808, tại Ninh Bình. Cáºu dâng mình cho Chúa ngay từ lúc nhá», và sau thá»i gian tu há»c, đã được Bá» Trên cho là m thầy giảng, sai Ä‘i giảng đạo vá»›i cha già Quế. Sau khi cha già qua Ä‘á»i, thầy được cỠđến giúp cha Cao là Linh mục thừa sai ngưá»i Pháp.
Trong thá»i gian giúp cha Cao, thầy được cha và giáo dân quý mến, vì thầy nhiệt thà nh chăm lo việc Chúa, và sẵn sà ng thương yêu giúp đỡ má»i ngưá»i. Nhưng thầy chỉ giúp được bốn năm thì cha Cao bị bắt. Vì có ngưá»i chỉ Ä‘iểm, ngà y 31 tháng 07 năm 1938, quân lÃnh đến bắt cha Cao. Trong lúc há» dẫn cha Ä‘i, thầy chạy theo xưng mình là thầy giảng, là đệ tá» cá»§a Cha, và xin được cùng sống chết vá»›i cha. Tháºt là má»™t cá» chỉ anh hùng, má»™t lòng trung thà nh rất đáng khâm phục. Lúc Chúa Giê-su bị bắt, các tông đồ môn đệ khiếp sợ chạy trốn; còn thầy thì khi cha mình bị bắt, đã can đảm quyết chà theo ngà i, để cùng chịu gian khổ chịu chết vá»›i ngà i.
Thế là quân lÃnh bắt thầy cùng vá»›i cha Cao, giải vá» Äồng Há»›i, giam chung vá»›i cha Khoa, cha Äiểm và Năm Quỳnh là ông trùm hỠđạo Mỹ Lương.
An-tôn Nguyá»…n Hữu Quỳnh (quen gá»i là Năm Quỳnh) sinh năm 1768, tại Mỹ Lương, tỉnh Quảng Bình. Năm 32 tuổi, cáºu gia nháºp đội quân cá»§a Nguyá»…n Ãnh, chống lại Tây SÆ¡n, được thăng chức Vệ Uý. Nhưng vì thấy cuá»™c sống trong quân ngÅ© cả trở việc thá» Chúa, nên cáºu xin giải ngÅ©, vá» há»c nghá» thuốc và trở nên lương y nổi tiếng. NhỠđó, cáºu được khá giả.
Cà ng là m ăn khá giả, ông Quỳnh cà ng thương giúp ngưá»i nghèo, vì ông nghÄ© cá»§a cải Chúa ban là để phục vụ má»i ngưá»i, để là m sáng Danh Chúa, chá»› không phải chỉ để lo cho bản thân, cho gia đình. Vợ con thấy ông giúp đỡ ngưá»i nghèo rá»™ng rãi thì than phiá»n trách móc. Nhưng ông bảo há»: Chúa dạy phải thương giúp má»i ngưá»i nhất là những ngưá»i nghèo khó. Thương giúp ngưá»i nghèo khó là thương giúp Chúa, và Chúa sẽ thưởng, vì Chúa đã nói rõ: “Má»—i lần các ngươi là m như thế cho má»™t trong những anh em bé nhá» nhất cá»§a Ta đây, là các ngươi đã là m cho chÃnh Ta váºy…” (Mt. 25,40).
Ngoà i đức ái sâu xa, ông Năm Quỳnh còn nhiệt thà nh giúp việc tông đồ. Ông phụ vá»›i Äức Cha Bình dạy giáo lý trong hạt và là m trùm trưởng hỠđạo Mỹ Lương. Trong thá»i vua Minh Mạng bắt đạo, truy nả các Linh mục thừa sai, ông rá»i bá» gia đình vợ con, đến Kim Sen đà o má»™t hầm trú ẩn trong đất cá»§a ông để che giấu các nhà truyá»n giáo. Thấy ông vắng mặt lâu ngà y, các quan bắt các gia nhân cá»§a ông Ä‘iá»u tra. Và vì bị đòn Ä‘au đớn quá chịu không nổi, hỠđã khai chá»— ông ở. Thế là năm 1838, quân lÃnh đã đến bắt ông, giải vá» Äồng Há»›i.
Ở trại giam Äồng Há»›i, ông vui mầng gặp được cha Cao, cha Äiểm, cha Khoa và thầy Tá»±. Nhiá»u lần các ngà i bị đánh Ä‘áºp tra tấn dã man, nhưng tất cả Ä‘á»u can đảm trung thà nh vá»›i Chúa, nhất định không quá khoá, không đạp lên Thánh giá. Các quan thấy cá»±c hình không lay chuyển nổi các vị anh hùng đức tin thì xoay qua dá»— dà nh, khuyên nhá»§, song cÅ©ng vô hiệu. Äối vá»›i các ngà i, Chúa là trên hết; các ngà i sẵn sà ng hy sinh tất cả vì Chúa, kể cả mạng sống. Tháºt váºy, các quan kết án trảm quyết (chặt đầu) cha Cao, xá» giảo (siết cổ chết) cha Äiểm, cha Khoa, thầy Tá»± và ông trùm Quỳnh; nhưng vua đình lại việc thi hà nh án cho thầy Tá»± và ông trùm Quỳnh. Vì ông trùm là ngưá»i nhân đức, được nhiá»u ngưá»i kÃnh nể, vua hy vá»ng kéo dà i thá»i gian có thể ông nản lòng bỠđạo thì có lợi hÆ¡n. Song thá»i gian ròng rã hai năm trá»i tù ngục khổ sở mà mà ông vẫn trung thà nh giữ vững đức tin, nên ngà y 10 tháng 07 năm 1810, nhà vua ra lệnh xá» giảo ông và thầy Tá»± tại Äồng Há»›i.
Äức Thánh Cha Pi-ô 13 phong Chân Phước cho ông và thầy Tá»± ngà y 07 tháng 05 năm 1900. Và ngà y 19 tháng 06 năm 1988, Äức Giáo Chá»§ Gioan-Phaolô 2 đã suy tôn các ngà i lên báºc Hiển thánh.
Quyết tâm: Noi gương thánh Phê-rô Tá»± và An-tôn Quỳnh tỠđạo, nhiệt thà nh là m tôi Chúa giúp việc Chúa, hết lòng thương yêu giúp đỡ má»i ngưá»i phần hồn phần xác, và trung thà nh bá»n đỗ theo Chúa đến cùng.
Lá»i nguyện: Lạy Cha, Cha đã ban cho Giáo há»™i Việt Nam nhiá»u chứng nhân anh dÅ©ng, biết hiến dâng mạng sống, để hạt giống đức tin trổ sinh hoa trái dồi dà o trên quê hương đất nước chúng con. Xin nháºn lá»i các ngà i chuyển cầu, cho chúng con biết noi gương các ngà i để lại, luôn can đảm là m chứng cho Cha và trung kiên mãi đến cùng.
GPVL