Gương Thánh nhân: Thánh Mác-ti-nô sinh năm 316, tại Pan-nô-ni, nước Hun-ga-ri, trong má»™t gia đình ngoại giáo; nhưng chÃnh Thánh nhân lại mến má»™ đạo Chúa, nên lá»›n lên đã ghi tên và o sổ dá»± tòng ở má»™t hỠđạo gần đó, mặc dầu bị gia đình chống đối mãnh liệt.
Năm lên 15 tuổi, thánh nhân bị bắt quân dịch. Ngà i bị sung và o đạo binh Rô-ma và phục dịch tại xứ Gôn (nước Pháp ngà y nay). Äây là nÆ¡i sau nầy ngà i sẽ rao giảng Tin mừng.
Sống trong quân ngÅ©, thánh nhân phải gần gÅ©i vá»›i đủ thứ hạng ngưá»i, phần đông há» là những thanh niên ham vui chÆ¡i phóng đãng, rượu chè be bét. Ngà i không những chẳng chạy theo há», mà còn luôn là m gương tốt cho há», có dịp thì khuyên bảo há» theo đưá»ng ngay nẻo chánh. Äặc biệt ngà i có lòng bác ái yêu thương anh em, lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng giúp đỡ má»i ngưá»i.
Má»™t hôm ngay mùa đông trên đưá»ng Ä‘i công tác, thánh nhân gặp ngay ở cổng thà nh A-mi-en má»™t ngưá»i ăn xin trần trụi, lạnh run lặp cặp. Ngà i liá»n nhá»› lại câu Chúa nói: “Ta trần trụi, các ngươi đã cho áo mặc”.
Äến gần ngưá»i đó, ngà i nói:
– Tôi không có tiá»n bạc, chỉ có áo quần và khà giá»›i.
Nói xong thánh nhân rút kiếm ra, xẻ đôi chiếc áo choà ng Ä‘ang mặc, và trao cho ngưá»i ăn mà y má»™t ná»a.
Tương truyá»n đêm hôm đó trong giấc ngá»§, thánh nhân thấy Chúa Giê-su choà ng ná»a chiếc áo ngà i cho ngưá»i ăn mà y hôm qua và nói:
– Äây là chiếc áo Mác-ti-nô đã cho Ta.
Năm 20 tuổi, thánh nhân lãnh Bà tÃch Rá»a tá»™i. Và 2 năm sau thì xin được giải ngÅ©, trở vá» gia đình. Ngà i ao ước cho cha mẹ ngà i trở lại đạo, và cầu nguyện xin Chúa. Chúa nháºm lá»i cho mẹ ngà i theo đạo, còn cha ngà i thì từ chối.
Thánh nhân nghe danh tiếng thánh Hi-la-ri-ô thì Ä‘em lòng má»™ mến, ngà i đã đến xin được chỉ giáo. Và năm 361, ngà i đã thà nh láºp tại Li-gu-gê má»™t tu viện, đây là tu viện đầu tiên ở xứ Gôn, nước Pháp.
Từ đó, lòng đạo đức thánh thiện cá»§a thánh nhân ngà y cà ng triển nở sâu Ä‘áºm. Cầu nguyện, hãm mình, ép xác hằng ngà y là lẽ sống cá»§a ngà i. Vì lòng nhân đức tá»™t báºc, ngà i được Chúa chá»n là m Giám mục giáo pháºn Tua năm 371. Trong suốt thá»i gian là m Giám mục, ngà i luôn nhiệt thà nh chăm sóc Ä‘oà n chiên, cá»§ng cố hà ng giáo sÄ©, chỉnh đốn các tu viện. Năm 375, chÃnh ngà i láºp thêm tu viện ở gần sông Loa, đây là trung tâm văn hóa và truyá»n giáo cá»§a ngà i.
Có thể nói thánhMác-ti-nô là má»™t Giám mục truyá»n giáo. Ngoà i ra việc chăm sóc giáo pháºn, huấn luyện các tu sÄ©, thánh nhân rảo khắp các là ng mạc thà nh thị, rao giảng đạo Chúa. Ngà i đến hầu hết các nÆ¡i trong xứ Gôn (nước Pháp), không má»™t là ng nà o, thà nh nà o mà chẳng được ngà i loan báo Tin mừng Nước Trá»i. Và ngà i đã Ä‘em được nhiá»u linh hồn vá» cho Chúa.
Nhưng Ä‘á»i sống con ngưá»i có hạn, ai ai cÅ©ng phải Ä‘i đến cõi chết. “Thánh Mác-ti-nô thấy trước cái chết cá»§a minh từ lâu, và ngà i nói vá»›i anh em rằng: ngà y thân xác mình phải tiêu tan đã gần. Bấy giá» có má»™t sá»± kiện khiến ngà i phải Ä‘i viếng giáo pháºn Con-Ä‘a-si; hà ng giáo sÄ© ở đó bất thuáºn vá»›i nhau, ngà i biết giá» chết cá»§a mình, nên vì muốn tái láºp lại sá»± hòa thuáºn, nên ngà i vẫn quyết định lên đưá»ng, hy vá»ng đạt được đỉnh trá»n là nh cá»§a các nhân đức, nếu có thể tái láºp và để sá»± bình an lại cho Há»™i thánh”.
“Váºy sau má»™t thá»i gian ở lại thị trấn đó, đúng hÆ¡n là nÆ¡i giáo pháºn mà ngà i đã đến, ngà i đã hòa giải được các giáo sÄ© vá»›i nhau, và khi định trở lại tu viện thì bá»—ng nhiên ngà i thấy mình không còn đủ sức nữa, ngà i liá»n gá»i anh em đến và cho biết ngà i kiệt sức rồi…”
“Ôi con ngưá»i tuyệt diệu không chịu khuất phục trước lao nhá»c, và cÅ©ng không chịu khuất phục trước cái chết; không để mình nghiêng ngả vá» bên nà o; không sợ chết thì không ngại sống. Ãnh mắt và đôi tay ngà i luôn hướng vá» Thiên Chúa, không để tinh thần bất khuất mình ngÆ¡i cầu nguyện…”
Thánh nhân qua Ä‘á»i ngà y 8 tháng 11 năm 397 và được mai táng tại giáo pháºn Tua. Ngà i đã được tôn phong Hiển thánh.
Quyết tâm: Noi gương thánh Mác-ti-nô Giám mục, hằng ngà y dùng lá»i cầu nguyện, việc hy sinh hãm mình, cầu cho kẻ tá»™i lá»—i và ngưá»i ngoại đạo trở vá» cùng Chúa, và hết lòng lo cho má»i ngưá»i tin theo Chúa được hòa thuáºn thương yêu nhau.
Lá»i nguyện:Lạy Chúa, xưa thánh Giám mục Mác-ti-nô đã là m vinh danh Chúa, khi còn sống cÅ©ng như lúc qua Ä‘á»i. Nay xin Chúa cÅ©ng ban cho chúng con những hồng ân kỳ diệu, để dù chết, chúng con chẳng lìa xa tình thương cá»§a Chúa bao giá».
GPVL
11 Tháng Mưá»i Má»™t Thánh Martin ở Tours (316?-397)
| 
 Ngài sinh trong má»™t gia đình vô tôn giáo ở chá»— bây giá» là Hungary, và được lá»›n lên ở Ã. Là con cá»§a má»™t cá»±u chiến binh, ngài bị ép buá»™c phải gia nháºp quân đội vào lúc 16 tuổi. Ngài theo há»c đạo, và được rá»a tá»™i lúc 18 tuổi. Ngưá»i ta kể rằng, ngài sống như má»™t tu sÄ© hÆ¡n là má»™t binh sÄ©. Năm 23 tuổi, ngài từ chối tham dá»± cuá»™c chiến cá»§a Hoàng Ãế Julian Caesar chống vá»›i thế giá»›i bằng láºp luáºn sau: “Tôi đã phục vụ ngài như má»™t ngưá»i lÃnh; bây giá» hãy để tôi phục vụ Ãức Kitô. Hãy thưởng cho những ngưá»i muốn chiến đấu. Nhưng tôi là má»™t ngưá»i lÃnh cá»§a Ãức Kitô, và tháºt sai lầm nếu tôi Ä‘i đánh nhauâ€. Sau nhiá»u khó khăn, ngài được giải ngÅ© và trở thành môn đệ cá»§a Ãức Giám Mục Hilary ở Poitiers. 
Martin được tấn phong làm ngưá»i trừ quá»·, và hoạt động tÃch cá»±c chống vá»›i bè rối Arian. Ngài trở thành vị ẩn tu, trước hết sống ở Milan, và sau đó sống ở má»™t đảo nhá». Khi Ãức Hilary được phục hồi quyá»n bÃnh sau thá»i gian lưu đầy, Martin trở vá» Pháp, và thành láºp tu viện có thể nói đầu tiên ở Pháp, gần Poitiers. Ngài sống ở đó trong 10 năm, đào tạo các môn đệ và Ä‘i rao giảng khắp nước. 
Dân chúng ở Tours đòi há»i ngài làm giám mục cho há». Và ngài bị lừa đến thành phố này và được đưa đến nhà thá», là nÆ¡i ngài lưỡng lá»± nháºn chức giám mục. Má»™t vài giám mục tấn phong nghÄ© rằng ngài không xứng đáng làm giám mục, vì cái bá» ngoài xuá» xòa và mái tóc thiếu chải chuốt cá»§a ngài. 
Cùng vá»›i Ãức Ambrôsiô, Ãức Giám Mục Martin chống vá»›i Ãức Giám Mục Ithacius vỠđỠnghị xá» tá» những ngưá»i lạc giáo – cÅ©ng như sá»± can thiệp cá»§a hoàng đế vào vấn đỠnày. Ngài còn thuyết phục được hoàng đế tha chết cho Priscillian (ngưá»i chá»§ trương những Ä‘iá»u sai lạc vá» nhân tÃnh cá»§a Ãức Kitô). Vì những ná»— lá»±c này, Ãức Giám Mục Martin bị cho là cùng phÃa vá»›i bá»n lạc giáo, và sau cùng Priscillian bị xá» tá». Sau đó Ãức Giám Mục Martin xin chấm dứt việc bách hại những ngưá»i ở Tây Ban Nha theo tà thuyết cá»§a Priscillian. Ngài còn muốn cá»™ng tác vá»›i Ãức Giám Mục Ithacius vá» má»™t vài lãnh vá»±c, nhưng vì lương tâm không thấy ổn thá»a nên ngài đã bá» dở ý định ấy. 
Khi đến giá» chết, các môn đệ xin ngài đừng bá» há». Ngài cầu nguyện, “Lạy Chúa, nếu dân cá»§a Ngài vẫn còn cần đến con, con sẽ không từ chối làm việc. Nhưng con xin vâng theo ý Chúaâ€. 
Lá»i Bà n Ãiá»u Thánh Martin quan tâm vá» sá»± cá»™ng tác, nhắc nhở cho chúng ta biết hầu như không có gì hoà n toà n trắng hoặc hoà n toà n Ä‘en. Các thánh cÅ©ng là những tạo váºt ở trần gian: Há» cÅ©ng phải do dá»± khi quyết định như chúng ta. Bất cứ quyết định nà o cá»§a lương tâm Ä‘á»u Ãt nhiá»u có sá»± liá»u lÄ©nh. Nếu chúng ta chá»n Ä‘i hướng Bắc, có thể chúng ta không biết được những gì xảy ra ở hướng Äông, hướng Tây hay hướng Nam. Tuy nhiên, quá tháºn trá»ng không dám quyết định, thì cÅ©ng không phải là nhân đức khôn ngoan, tháºt váºy, nếu cho rằng “không quyết định là sá»± quyết định†thì đó là má»™t quyết định sai lầm.  | 

