CON TẠO VẦN XOAY – BÃŒNH TĨNH Sá»NG
Chiá»u, Cha Sở nói : “SÆ¡ phụ trách qua chà o ! Thứ Năm hay thứ Sáu nà y Ä‘i ! Mình nói cầu chúc Ä‘i bình an và sống tốt hÆ¡nâ€.
Váºy là kết thúc 1 Ä‘oạn đưá»ng ở cá»™ng Ä‘oà n nà y. Mình cÅ©ng chả nhá»› cÅ©ng như chả biết là bao nhiêu năm. Chỉ biết là chà o từ biệt ra Ä‘i.
Chả phải vị phụ trách nà y, chả phải linh mục kia hay nữ tu ná». Bất cứ ai sống Ä‘á»i táºn hiến dÄ© nhiên cÅ©ng gói gá»n trong lá»i khấn vâng phục – khó nghèo và khiết tịnh. Vì đức vâng lá»i để rồi khi có bà i sai hay giấy bổ nhiệm thì buá»™c lòng phải lên đưá»ng.
Váºy thôi, Ä‘á»i ngưá»i tu sÄ© hay linh mục dấn thân nhưng chả ai ở mãi má»™t nÆ¡i bao giá». Có lâu thì cÅ©ng có chứ chả ai Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp và nhất là ai cÅ©ng có ngần có hạn ở trần gian nà y.
Sá»± lên đưá»ng cá»§a nữ tu phụ trách nà y cÅ©ng nhắc nhá»› sá»± lên đưá»ng cá»§a chÃnh bản thân. Rà y đây mai đó theo lá»i má»i gá»i cá»§a Nhà Dòng. à thức như váºy cÅ©ng như biết như váºy để mình đừng bao giá» bám vÃu và o má»™t nÆ¡i nà o đó hay má»™t cái gì đó để cho lòng thanh thản.
DÄ© nhiên là ngưá»i, ở đâu quen đó để rồi khi phải rá»i bá» cái chá»— mà bấy lâu nay mình quen biết thì kèm theo đó là sá»± nuối tiếc và luyến nhá»›. Con ngưá»i mà , là m sao thoát khá»i được những tình cảm thân quen và nhất là cái nÆ¡i mà mình nhiá»u năm gắn bó.
Chả phải tá»± ká»· cÅ©ng chả phải vì bất cứ Ä‘iá»u gì, chỉ nhá»› rằng rồi ai ai cÅ©ng phải rá»i bá» cái nÆ¡i tạm nà y và nhất là lần cuối cùng khi nhắm mắt khép mi. Như cố nhạc sÄ© há» Trịnh nói đó thôi : “Äi đâu loanh quanh cho Ä‘á»i má»i mệt, trên hai vai ta đôi vầng nháºt nguyệt, rá»i suốt trăm năm má»™t cõi Ä‘i vá»â€.
Phần là m ngưá»i, ai ai cÅ©ng phải Ä‘i vá». Vá»›i ngưá»i tin Chúa thì nÆ¡i Ä‘i vỠđó là Nhà Chúa. ChÃnh vì váºy, vá»›i ngưá»i Kitô hữu thì hãy sống là m sao để liệu rằng sau khi mình nhắm mắt lìa Ä‘á»i mình có má»™t chá»— trong Nước Thiên Chúa.
Äôi khi mình quên Ä‘i chuyện cÆ¡ bản đó trong cuá»™c Ä‘á»i để mình vun vén cÅ©ng như mình nghÄ© mình sẽ mãi mãi ở má»™t chá»—. Và nhất là vá»›i những ngưá»i có trách nhiệm. Nếu không khéo thì mình sẽ dùng quyá»n để thống trị ngưá»i khác thay vì lấy tình thương và lòng nhân háºu để hà nh xá» vá»›i nhau.
Như con tạo xoay vần, lá»›p nà y sẽ thay lá»›p khác để “lãnh đạoâ€. Nếu không từ bì nhân ái vá»›i thế hệ trẻ thì má»™t ngà y nà o đó thế hệ tiếp nối sẽ trả lại tất cả những gì mà lá»›p trước đã sống và đã thi hà nh.
Lần kia, trêu Chị Tổng Phụ Trách ná» là Chị sống là m sao đó để khi vá» hưu thì bá»n nhá» còn đẩy xe lăn cho Chị đà ng hoà ng chứ không để cho xe lăn tuá»™t dốc mà không ai đỡ xe. Äùa vui váºy như muốn nói vá»›i Chị là trong cương vị lá»›n nhất cá»§a Nhà Dòng vá»›i 2 nhiệm kỳ thì khi xuống chức chị em còn niá»m nở vui tươi chứ đừng để chị em ai oán. Chị đã sống đẹp, sống trá»n vẹn Ä‘á»i tu cá»§a mình và nhất là đã đóng góp cho Há»™i Dòng rất nhiá»u trong 2 nhiệm kỳ Tổng Phụ Trách cá»§a mình.
Chị không kịp ngồi xe lăn như thằng em trêu chá»c. Chị đã ra Ä‘i trong đỉnh dịch Covid năm ngoái. Chị đã ra Ä‘i và để lại trong lòng nhiá»u ngưá»i cÅ©ng như chị em má»™t niá»m cảm mến thân thương.
Có thể nói rằng Chị đã sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i táºn hiến tháºt đẹp để ai ai cÅ©ng tin Chúa sẽ ban thướng Nước Trá»i cho chị.
Sá»± thuyên chuyển trong Ä‘á»i tu e rằng cÅ©ng là bình thưá»ng. Sá»± rá»i bước để Ä‘i đến chá»— khác nhắc nhá»› ngưá»i tu phải luôn ở trong tâm thế sẵn sà ng và vui vẻ lên đưá»ng theo sứ vụ.
Biết như váºy để má»™t lần nữa tá»± nhắc nhá»› mình là rồi mình cÅ©ng sẽ ra Ä‘i. Và đặc biệt, Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là mình cố sống là m sao để cho cuá»™c ra Ä‘i cá»§a mình là cuá»™c ra Ä‘i đẹp cÅ©ng như Ä‘Ãch đến cuối Ä‘á»i là đÃch đến đẹp đó chÃnh là Nước Thiên Chúa.
Gần đây, chả hiểu sao tôi rất sợ là m tổn thương ngưá»i khác. Có lẽ nghe nhiá»u câu chuyện mà ngưá»i ta là m tổn thương ngưá»i khác nên mình đâm ra sợ.
à thức như váºy để rồi cố sống đẹp nhất nÆ¡i mình Ä‘ang sống và nhất là tránh Ä‘i những chuyện là m tổn thương ngưá»i khác. Rồi đây (chả biết tháng nà o năm nà o mình có bà i sai má»›i) mình cÅ©ng sẽ ra Ä‘i để rồi lòng nhá»§ lòng sống đẹp nhất có thể tại nÆ¡i mà mình sẽ phải ra Ä‘i. CÅ©ng tá»± nhá»§ sống là m sao để khi mình ra Ä‘i thì nÆ¡i ngưá»i ở lại vẫn lưu lại hình ảnh và nhân cách đẹp cá»§a má»™t ngưá»i chứ chả phải là sá»± ai oán hay lòng trách móc vu vÆ¡.
Lm. Anmai, CSsR