Än 3:25,34-43; Tv 25:4-5,6-7,8-9; Mt 18:21-35
THA THỨ LUÔN LUÔN
Câu chuyện nước trá»i là câu chuyện cá»§a má»—i ngưá»i chúng ta. Món nợ ân sá»§ng, nợ tình yêu mà ta lãnh nháºn từ Thiên Chúa là m sao có thể trả nổi. Từ khi thà nh hình bà o thai trong lòng mẹ ta đã mắc nợ rồi – má»™t món nợ tình, nợ ân. Mưá»i ngà n nén và ng là bao nhiêu! Má»™t trăm quan tiá»n là bao nhiêu! Thế nhưng cuá»™c sống con ngưá»i vẫn mãi Ãch ká»·, so Ä‘o tÃnh toán, bởi vì lòng ngưá»i chai đá không cảm được ân  tình Thiên Chúa, không biết xót thương anh em.
Sống trong xã há»™i ngà y nay, dưá»ng như ngưá»i ta cho rằng lòng tha thứ là má»™t sá»± yếu kém, á»§y mị, nhu nhược ! Ãã có biết bao thảm há»a, bi kịch diá»…n ra má»—i ngà y chỉ vì sá»± trả thù, “ăn miếng trả miếng”. Dưá»ng như đó là “lẽ công bằng” cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ? Là “đấu tranh sinh tồn” ? Thá»±c không dá»… dà ng gì để thá»±c hiện mệnh lệnh tha thứ nà y.
Tháºt thế, để trở thà nh môn đệ Ãức Giêsu, chúng ta phải tha thứ, phải “chÃn bá» là m mưá»i” ; vì đó là má»™t trong những Ä‘iá»u tất yếu là m nên Ä‘á»i sống Kitô giáo; vì đó là điá»u ta phải thá»±c thi trước khi cầu nguyện “xin tha cho chúng con như chúng con cÅ©ng tha cho những ngưá»i mắc lá»—i vá»›i chúng con”. Nói cách khác, nếu chúng ta cầu xin Thiên Chúa tha thứ cho mình thế nà o, thì chúng ta phải biết tha thứ cho ngưá»i khác như váºy.
Vâng, từ khi là bà o thai ta đã mắc nợ; nợ cưu mang chÃn tháng vá»›i bao trìu mến yêu thương ấp á»§ Thiên Chúa chuyển trao qua mẹ cha. Mở mắt chà o Ä‘á»i, mối ân tình bao bá»c vây quanh còn lá»›n hÆ¡n nữa; Bà n tay yêu thương quan phòng cá»§a Thiên Chúa vẫn tiếp tục nâng bước Ä‘á»i sống con ngưá»i: cả bầu vÅ© trụ vạn váºt như những đầy tá»› siêng năng, cần mẫn phục vụ, tặng ban cho ta tinh hoa đất trá»i, tinh hoa con ngưá»i cho ta được lá»›n lên thà nh ngưá»i, thà nh con Thiên Chúa. Món nợ ta mang là món nợ tình nên chỉ có thể trả được bằng nghÄ©a yêu thương. Thiên Chúa đã muốn như thế, vì Ngà i đã dá»±ng nên con ngưá»i giống hình ảnh Ngà i có tá»± do, lý trà và có trái tim yêu. Nhưng tình Chúa mênh mang là thế, còn tình ngưá»i cho biếu được bao nhiêu?!
Mưá»i ngà n nén và ng – má»™t trăm quan tiá»n – má»™t so sánh tuy rất sÆ¡ tạm nhưng cÅ©ng cho thấy má»™t lên tá»›i trá»i, má»™t ở dưới đất. Nhưng tình vốn dÄ© là cho không biếu không: “Tôn chá»§ cá»§a tên đầy tá»› ấy liá»n chạnh lòng thương, cho y vá» và tha luôn món nợ†(c.27). Thiên Chúa đã tha thứ tá»™i nợ cho chúng ta; và tình yêu vốn dÄ© thể hiện cao nhất ở khả năng tha thứ. Nhá» Äức Giê-su Ki-tô chúng ta được tẩy sạch muôn và n tá»™i lá»—i: “Trong Thánh Tá», nhá» máu Thánh TỠđổ ra, chúng ta được cứu chuá»™c, được thứ tha tá»™i lá»—i theo lượng ân sá»§ng rất phong phú cá»§a Ngưá»i.†(Ep 1,7).
Ta nên nhá»› rằng Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta ngay khi chúng ta còn là tá»™i nhân (x. Rm 5,8). Thế có lý do nà o miá»…n cho chúng ta xót thương ngưá»i anh em? Thế nhưng có câu ‘tình Ä‘á»i bạc Ä‘en’. Con ngưá»i vẫn cứ mê lầm lẩn quẩn trong vòng há»·, ná»™, ai, ái, ố, dục, cụ.
Và ngưá»i ta cứ thÃch lấy cái rÆ¡m trong mắt ngưá»i anh em hÆ¡n cái xà trong mắt mình (Mt 7, 3 -4). Vì thế, chúng ta sẵn sà ng tÃnh sổ vá»›i anh em vì má»™t món nợ nhá» mà không há» mảy may nghÄ© đến mình đã được tha má»™t món nợ khổng lồ cách nhưng không. Tên đầy tá»› trong dụ ngôn xem ra có vẻ bạc ác, phi lý; nhưng đó lại là thái độ cá»§a má»—i ngưá»i chúng ta.
Dụ ngôn tháºt thâm thúy, có tÃnh giáo dục cao, nó giống như vở bi hà i kịch; nhưng thá»±c tế trong cuá»™c sống, mấy ai nháºn ra được mình đóng má»™t vai diá»…n chÃnh gây phẫn uất trong đó. Chúng ta sẵn sà ng vung dao khi ngưá»i anh em là m chúng ta xây xát. Chúng ta sẵn sà ng đạp ngưá»i anh em xuống bùn Ä‘en, khi há» lỡ là m lòng tá»± trá»ng cuả chúng ta bị tổn thương…. Chúng ta thÃch bắt bẻ ngưá»i anh em những lá»—i lầm mà chÃnh chúng ta vẫn thưá»ng khi mắc phải. Và chúng ta thÃch ngồi chiếc ghế thẩm phán hÆ¡n là chiếc ghế cá»§a bị cáo.
Mùa chay, mùa cá»§a kiểm Ä‘iểm, sám hối ăn năn. Má»—i ngưá»i chúng ta ai cÅ©ng mong mình được Thiên Chúa tha thứ tá»™i nợ. Ngà i đã tha thứ tá»™i nợ cho chúng ta, nhưng việc chúng ta tha thứ cho anh em mình là má»™t hà nh động mở rá»™ng tấm lòng để Æ¡n cứu rá»—i cá»§a Thiên Chúa đổ và o tâm hồn chúng ta.
Tha thứ – má»™t hà nh vi không dá»… dà ng – Chỉ khi nà o có trái tim yêu Ä‘Ãch thá»±c ngưá»i ta má»›i có thể tha thứ thá»±c sá»± không tÃnh toán. Hãy lặng thinh, nhìn lên chiêm ngắm Äấng chịu đóng Ä‘inh, tuy chịu nhục hình vẫn nói lá»i tha thứ cho kẻ giết mình, để xin Thiên Chúa hoán cải lòng chúng ta; xin Chúa “cất khá»i mình chúng ta quả tim chai đá và ban tặng cho chúng ta quả tim biết yêu thương†(x.Ed 36,26) để chúng ta có thể tha thứ như lá»i Thầy Giê-su đã dạy – tha bảy mưá»i lần bảy, tha không giá»›i hạn.
Chúa Giêsu truyá»n phải tha thứ lẫn cho nhau. CÅ©ng như tình yêu, sá»± tha thứ nà y phải vô giá»›i hạn. ChÃnh nhá» váºy, con ngưá»i trở thà nh hình ảnh cá»§a Thiên Chúa-Tình yêu (chứ không phải cá»§a Thiên Chúa-Thẩm phán), và nhỠđó được hưởng lòng thương xót cá»§a Thiên Chúa, là hồng ân đặc biệt Thiên Chúa trao tặng trong tráºt tá»± tình yêu. Ãây cÅ©ng là hình ảnh trung thá»±c cá»§a Thiên Chúa mà Ãức Giêsu có sứ mạng tái láºp nÆ¡i con ngưá»i.
Má»™t tấm lòng bao dung tháºt khó kiếm. Bởi thế, má»i gá»i sá»± tha thứ đến táºn cùng, thánh Mathêu muốn vẽ lên hình ảnh Thiên Chúa đầy lòng xót thương. Ân sá»§ng Ngưá»i vượt quá má»i ước tÃnh và trà tưởng tượng. Nếu biết Ä‘iá»u, con ngưá»i phải có má»™t thái độ hợp lý. Bà i há»c hôm nay đòi con ngưá»i phải có má»™t cái nhìn sâu xa và o chÃnh nguồn ân sá»§ng cá»§a Thiên Chúa nÆ¡i chÃnh mình. Không có đức tin, không thể biết tại sao phải tha thứ cho anh em. Tha thứ là má»™t Ä‘iá»u kiện cần thiết để không bị hụt mất những ân sá»§ng lá»›n lao.
Huệ Minh

