BẰNG CẤP NGÀY NAY : MUA THIỆT CHỨ KHÔNG GIẢ !
         Trưa hôm qua, thấy ông anh Mai Cồ ở Cá»a Lò ai oán chuyện bằng bác sÄ© bán vá»›i giá 3 triệu đồng !
         Hình như anh Mai Cồ Ä‘ang rảnh vì Cô Vy nên Anh lưu tâm đến chuyện nà y. Trước đây chưa có Cô Vy thì bị Äại Phúc “hà nh hạ” đến rạc cả ngưá»i cÆ¡ mà .
         Chuyện cái bằng giả mà anh Ä‘á»c báo và anh bức xúc xưa như trái đất. ÄÆ¡n giản là tin nhắn cá»§a những nÆ¡i là m bằng cấp tốc bao uy tÃn cứ gá»i hoà i cho thằng em nhóc nà y. Äá»c và mỉm cưá»i chứ biết nói sao bây giá».
         Vừa nảy, Ä‘ang gõ vá» thá»±c phẩm dá»m ngáºm hóa chất hay nước mắm dá»m thì má»™t ngưá»i quen gá»i cho bà i viết vá»›i nhan đỠ: “Mua bằng bác sÄ© giả chỉ 3 triệu đồng!”
         Tháºt ra chả muốn Ä‘á»c bởi mình Ä‘ang sống trong cái thá»i đại ma ma pháºt pháºt và chả biết cái nà o là giả và cái nà o là tháºt. Bằng giả vẫn có công chứng tháºt nên chả ai dám gá»i là bằng giả. Ngưá»i nhìn tháºt là ngưá»i nhưng rồi sống sao nó giả giả để rồi ta thấy ngồ ngá»™.
         Nhắc đến chuyện cái bằng giả thì có 2 câu chuyện vỠnó.
         Cha em Ä‘ang phục vụ ở bên Úc vá» chÆ¡i kể câu chuyện tháºt bi hà i :
         – Anh biết không ? Ngoà i Hà Ná»™i có đưá»ng dây là m bằng tháºt chứ không phải giả nha. Ngưá»i nà o cần bằng thì thá»a thuáºn và qua bên Úc nháºn đà ng hoà ng.
         Ngạc nhiên vì là mua bằng là m sao biết ngoại ngữ mà nói khi qua Úc và nhất là khi mặc đồ lên nháºn bằng nên há»i. Chú em nói luôn :
         – Tụi nó hay lắm ! Tụi nó dặn ngưá»i qua Úc nháºn bằng khi lên sân khấu thì diá»…n diá»…n như là đang Ä‘au há»ng không nói được. Cứ đứng yên khi Hiệu Trưởng đến trao bằng thì nháºn và cưá»i. Chỉ cần nói “thánh kiu” là đủ ! Sau đó thì cứ “thánh kiu” suốt trên sân khấu cho đến tấm hình cuối cùng được nghe kêu cách cách.
         Thì ra là cái “công Ä‘oạn” là m bằng mà như kiểu chú em nói thì bảo đảm không ai phát hiện ra được vì ngay cả tiến sÄ© hay thạc sÄ© bay qua táºn Úc để nháºn bằng và có hình ảnh tháºt chứ không phải photoshop như ai kia. Khi vá» quê nhà , hình tháºt và bằng tháºt thì đố ai gá»i là bằng giả.
         Những tay bán bằng trên mạng phải gá»i tổ chức là m bằng kiểu như cha em kể bằng sư phụ xem ra còn … há»—n.
         Chuyện thứ hai là mấy ngưá»i đồng bà o.
         Chạy xe trên đưá»ng bị cảnh sát gá»i và o. Cảnh sát xem bằng lái xong nói :
         – Bằng cá»§a anh là bằng giả !
         – Bá»›t giỡn nha đồng chà !
         – Tui nói anh bằng anh là bằng giả !
          – Bá»›t giỡn nha ! Hôm bữa má»›i bán bò lấy tiá»n thiệt Ä‘i giao cho đứa bán bằng nha. Tiá»n là đưa tiá»n thiệt nha !
         DÄ© nhiên là cảnh sát chịu vá»›i lý luáºn theo kiểu đồng bà o.
         Cách nà o đó thì há» có lý và nói đúng. HỠđã bán bò thiệt, lấy 2 triệu tiá»n thiệt để Ä‘i mua bằng nên gá»i là bằng thiệt thôi.
         Äá»i ! Những chiếc bằng giả và những sản phẩm giả được sản sinh ra từ những tâm hồn giả. Chỉ có những con ngưá»i tán táºn lương tâm má»›i can đảm là m bằng giả, giấy tá» giả. Chuyện bi đát đến táºn cùng ná»—i bi đát cá»§a má»™t đất nước đó là chiếc bằng bác sÄ© được mua vá»›i giá tháºt vá»›i giá 3 triệu đồng.
         Bởi thế ! Quan Ä‘iểm tôi có lẽ khác nhiá»u ngưá»i khi há» lên tiếng chá»i nà y chá»i ná». Tôi thì khác ! Chá»i mãi chá»i hoà i cÅ©ng có thay đổi đâu và có khá hÆ¡n đâu. ChÃnh vì thế nên trong các bà i viết hay bà i giảng chả bao giá» tôi phải tốn lá»i nà o để chá»i.
         Xin lá»—i quý vị. Ra đưá»ng, quý vị thấy 1 thằng cướp thì quý vị nói thằng cướp đó xấu hay tốt ! Äà ng nà y ta phải sống chung, sống cùng và sống vá»›i không chỉ 1 thằng mà là … 1 …
         Rõ rà ng là tôi bá» ngõ để ai hiểu thì hiểu chứ không bảo tôi viết tầm báºy hay nói xấu ai đó. Bản thân tôi, cá»±c kỳ ghét nói xấu.
         Cứ nhìn quả thì biết cây. Ngà y má»—i ngà y do có nhiá»u ngưá»i “Sống, chiến đấu, lao động và là m việc theo gương …” cá»§a ai đó nên háºu quả như thế. Chả cần phải bà n, chả cần phải nói chi cho nó mệt tâm.
         Bây giá», chỉ có má»™t cách để tránh bác sÄ© giả xà i bằng “thiệt” thì chỉ tìm đến bác sÄ© mình biết nguồn gốc để khám hay cáºy nhá» sức khá»e cho nó an. Sống chung vá»›i lÅ© thì tìm cách chứ không còn lối thoát. Thay vì ngồi đó nguyá»n rá»§a, công kÃch chuyện cái bằng bác sÄ© có giá 3 triệu thì liệu liệu tìm bác sÄ© tháºt xà i bằng tháºt cho nó dá»… sống.
         Giữa má»™t cuá»™c sống mà ta luôn luôn phải đối diện vá»›i những chiếc bằng giả thì quả là đau đầu nhức óc. Chiếc bằng giả đã là đau đớn lắm cho con ngưá»i nhưng tưởng nghÄ© ngưá»i giả còn kinh khá»§ng hÆ¡n cả bằng giả nữa. Bởi tất cả má»i sá»± giả Ä‘á»u sinh ra từ con ngưá»i giả mà thôi.
Huệ Minh
ĂN CHI BÂY GIỜ ? ĂN GÌ CŨNG CHẾT
         Năm ngoái, ở gần phố, đồ ăn thức uống xem ra tiện và lợi hÆ¡n cho ngưá»i dùng.
         – Cô Æ¡i ! Cho con ký thịt đùi !
         – Chú nấu bán hay cho nhà ăn ?
         – Dạ con nấu mướn cho chá»§, cho nhà ăn chứ không bán. Có gì không Dì ?
         – Tưởng chú bán thì thịt 170 ký. Còn chú mua vá» nhà ăn thì 190.
         Thì ra mắt thưá»ng 170 cÅ©ng như 190. Ai cÅ©ng hiểu, chỉ má»™t ngưá»i không hiểu đó là chà ng khá» thá»§y chung. Có Ä‘i chợ như mấy bà mấy cô đâu mà biết.
         Từ ngà y đó, không chỉ hà ng thịt mà nhiá»u hà ng khác ngoà i chợ ngưá»i bán cÅ©ng như thế. Có nghÄ©a là nếu mình Ä‘i nấu bán hay cho thợ hồ ăn thì bán đồ rẻ để có phần trăm. Nếu mình mua nhà ăn thì cao giá hÆ¡n nhưng đồ khá tốt.
         Chiá»u nay, dông ra chợ mua ná»a ký chả lụa. Nói sao nghe váºy ! Bán sao mua váºy : 80 ngà n cho 4 lạng thêm 100 gram.
         Gần đến giá» cÆ¡m tối. Há»i ngưá»i quen bán bánh mì ở Sà i Gòn là chả mua bao nhiêu má»™t ký. Giáºt bắn cả mình dù bình tÄ©nh lắm khi nghe nói chả ở Sà i Gòn loại ngon mà ngưá»i ta bá» mối cho các tiệm bánh mì lá»›n có giá 60 ngà n đồng 1 ký. Loại 2 là 54.000 Ä‘/1 ký. Có ngưá»i cạnh tranh nên có khỉ bá» có 50 ngà n là 8 lạng cá»™ng thêm 200 gram.
         9 lạng chả cộng với 100 gram chả ở Sà i Gòn trị giá 60 ngà n đồng !
         4 lạng chả cộng với 100 gram ở vùng quê nghèo nà y trị giá đưa 100 thối 2 chục !
         Ngạc nhiên vá»›i cái giá 50 ngà n thêm 10 ngà n nữa để có 1 cân chả thì được biết bà quyết nhà nghá» là ngoà i hóa chất phụ gia thì ngưá»i ta là m thêm ,.. thịt gà công nghiệp !
         Con bé con bà Dì ở quê bá» tiệm bánh mì vì chả ở quê 160 ngà n 1 ký. Nay nghe được nguồn chả 54 ngà n má»™t ký nên chiá»u tối qua đóng lên xe 50 ký chở vá» quê để bán !
         Äang còn hoang mang vá»›i chất liệu là m chả thì đến lượt cà phê.
         Ngưá»i quen thà nh tháºt khai báo là cà phê cá»§a cái quán kia sau khi nghe lóm được thì đầu tư cho 1 ly cà phê pha máy hẳn hoi có giá chưa đến 2000 đồng / ly
         Há»i ra thì nhà có cà phê há»™t và mang ra chá»— kia chế biến hẳn hoi. Không biết chế biến như thế nà o đó mà sau khi thà nh thà nh phẩm thì giá được đội lên đến mấy chục ngà n 1 ký.
         Nghe thấy váºy nên nói :
         – Mấy đứa chÆ¡i xấu ! Ở đây ngà y nà o cÅ©ng uống cà phê mà nhà đông ngưá»i chả nghe đứa nà o nói mua cà phê tốt dùm. Chỉ được cái miệng nói thương ! Thương là thương cái miẹng ! Cho số chá»— là m cà phê Ä‘i để mai mua uống …
         – Con có biết đâu ! Thôi đừng há»i. Há»i nó nó cÅ©ng bán trăm mấy như ngưá»i ta à . Tại cái nà y nhà đặt Ä‘i bán nên có giá đó ! Äể mai con là m cho. Nhà mang cà phê ra để há» là m nhưng dặn há» là m theo kiểu nhà uống !
         Thì ra là cà nhà uống ngưá»i ta chế biến khác còn cà bán quán nước là cà khác nữa. Cà nhà uống thì nó phê Ãt Ãt vì Ãt hóa chất. Cà quán bán thì phê nhiá»u nhiá»u vì nhiá»u hóa chất và cứ tÃch lÅ©y hóa chất má»—i ngà y má»™t Ãt thì “mau phê” lắm !
         Sau cú điện thoại, xuống nhìn bà n cơm mà ngao ngán !
         Thịt theo kho được nuôi bằng chất tạo độc hại.
         Trứng gà công nghiệp được nuôi bằng thức ăn thúc lớn
         Rau và nấm cÅ©ng sống nhá» phun thuốc quá liá»u lượng.
         May ra còn 4 quả sa kê mua buổi chiá»u 50 ngà n là còn trong trắng ! Nhưng chưa chắc. Bá»™t và dầu ăn để chiên sakê cÅ©ng là hóa chất cả mà thôi.
         À ! Chưa hết ! Lúc chiá»u mấy nhá» nói nước mắm bây giá» cÅ©ng y chang như rượu. Muốn 1 can bao nhiêu lÃt là có bấy nhiêu thôi. Chỉ cần và i phút thôi là có cả bình nước mắm ngon !
         Ồ ! Thì ra tưởng chừng chỉ có rượu mà ngưá»i đồng bà o nghèo hay mua uống vá»›i giá 10 ngà n 1 lÃt là rượu đểu thôi nhưng nước mắm bây giá» cÅ©ng váºy.
         Xong phim ! Nghe những câu chuyện ráp lại vá» thá»±c phẩm đồ ăn thức uống thì ta có thể viết thà nh táºp tiểu thuyết. Táºp tiểu thuyết vá» thá»±c phẩm ngà y nay chắc đầy hóa chất.
         Má»›i hôm kia, chưa kịp và o dùng cÆ¡m trưa thì Cha anh nói : “Việt Nam ta 90% ăn gạo bẩn !”
         Thì ra là Cha bác nằm Ä‘u đưa võng … Ä‘á»c báo.
         90% gạo bẩn ! Nói như thế không đúng ! Nói cho nó vuông là 90% gạo ngáºm hóa chất !
         Biết sao bây giá» ! Bây giá» thì ăn cÅ©ng chết mà không ăn cÅ©ng chết ! Có chăng vừa ăn vừa dá»n mình chết là nh cho nó … sướng vì lỡ trong ngưá»i hóa chất nhiá»u quá nên không biết chết lúc nà o vì tim mạch nghẽn.
         Ờ ! Mà cÅ©ng hay ! Thá»i nà y chết đỡ phải phun thuốc hay ướp xác bởi trong ngưá»i ai ai cÅ©ng có và cá nhiá»u chất bảo quản cÆ¡ mà !
Huệ Minh