Kiến trúc sÆ° Sarraxin chuẩn bị xây cất khu ký túc xá cho trÆ°á»ng Pommeroeul năm 1935 (bên Pháp), Ä‘ang khi cho thợ dá»n dẹp các đống gạch vụn là nÆ¡i trÆ°á»›c kia có nhà ở của các SÆ° huynh, bá»—ng kiến trúc sÆ° trông thấy má»™t đầu tượng Äức Mẹ rất đẹp nằm giữa đống gạch vụn. Ông cố tìm kiếm thêm và lấy đủ các mảnh vỡ của pho tượng. VỠđến nhà , ông khoe bà vợ rồi rá»a sạch sẽ, gắn lại thà nh tượng Äức Mẹ, ông đặt trên bà n thỠđể tôn kÃnh Mẹ.
Bá»—ng má»™t hôm, sá»± khốn khó dồn dáºp đổ xuống gia đình ông kiến trúc sÆ°: bà vợ nằm liệt giÆ°á»ng, con gái Ä‘au nặng, đứa con trai Ä‘au từ lâu má»›i mạnh Ä‘ang nghỉ dưỡng bệnh ở bên ông ná»™i tại Anzin, bất ngá» có cuá»™c tÃn báo phải sang gặp con gấp vì tháºp tá» nhất sinh! Ông kiến trúc sÆ° tâm hồn bấn loạn, vá»™i vã thu xếp công việc nhà để sang thăm con bên Anzin. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi ra Ä‘i, liếc mắt nhìn lên tượng Äức Mẹ vỡ đặt trên bà n thá», ông vá»™i và ng quỳ xuống cảm Ä‘á»™ng thÆ°a trình:
“Lạy Mẹ nhân là nh, ngà y trÆ°á»›c con đã cứu Mẹ thì hôm nay đến lượt Mẹ hãy cứu con”. Nói xong, vá»›i cặp mắt ngấn lệ, ông kiến trúc sÆ° lên Ä‘Æ°á»ng.
Äến nÆ¡i, ông gặp bác sÄ© Ä‘ang thăm bệnh cho con ông. Bác sÄ© nói vá»›i ông: “Tôi không hiểu cá»› sá»± là m sao? TrÆ°á»›c đây 2 giá», con ông nguy tá» tôi sợ ông không thể tá»›i kịp thá»i để gặp con ông lần chót. NhÆ°ng bất ngá» con ông thuyên giảm cách lạ.
Ông kiến trúc sÆ° thì biết rõ, đó chÃnh là giỠông quỳ trÆ°á»›c tượng Äức Mẹ vỡ kêu van Äức Mẹ má»™t câu đầy lòng tin tưởng phát ra tá»± đáy lòng:
“Xin Mẹ nhá»› lại, con đã cứu Mẹ. Hôm nay đến lượt Mẹ hãy cứu con.”