John nhiá»…m theo tÃnh xấu môi trưá»ng chung quanh, tuy chưa dÃnh và o ma túy, nhưng thỉnh thoảng trốn há»c, cạy cá»a xe, đột nháºp nhà ăn trá»™m để có tiá»n mua những món đồ mình thÃch. John cÅ©ng từng bị cảnh sát bắt má»™t lần nhưng dưới tuổi trưởng thà nh nên chưa phải ngồi tù.
Do mẹ anh không còn tiá»n mua thá»±c phẩm, John ăn sáng ăn trưa tại trưá»ng há»c được Bá»™ Xã há»™i tà i trợ cho há»c sinh nghèo. Chiá»u tối John cuốc bá»™ đến nhà ăn từ thiện dưới phố dà nh cho ngưá»i khốn khó. Äến đây ăn đã nhiá»u năm nhưng John không quen ai trong nhóm thiện nguyện, bởi má»—i ngà y có những nhóm khác nhau tham gia phục vụ.
Ngưá»i duy nhất John nhá»› đến là ông già tuổi ngoà i 70 thưá»ng là m và o chiá»u thứ Bảy. Má»—i lần gặp, ông cưá»i tươi, chà o má»i ngưá»i đến ăn rất chân tình. Ông khéo léo múc các món thức ăn và o khay, tươm tất gá»n gà ng. Khi đưa khay thức ăn, ông bao giá» cÅ©ng niá»m nở, chúc ngưá»i ăn ngon miệng như thể Ä‘ang phục vụ cho vị khách cao quý tại nhà hà ng sang trá»ng nà o. Má»—i lần gặp ông, John cảm thấy an lạc, nhẹ nhà ng. Thỉnh thoảng khi vắng ngưá»i, thấy John ngồi ăn lẻ loi má»™t mình, ông pha ly nước cam Ä‘em đến.
John thưá»ng không giấu ông Ä‘iá»u gì, ngay cả chuyện đánh nhau ở trưá»ng hay cạy xe ăn cắp vặt bị cảnh sát bắt. Ông ngồi nghe chăm chú gáºt gù, cám Æ¡n ngưá»i thiếu niên to lá»›n tuổi teen đã chia sẻ. Sau má»—i lần trò chuyện, ông luôn cưá»i rất tươi khuyên John:
- Là m cáºu bé tốt tÃnh Ä‘i! Äừng là m chuyện dÃnh và o phiá»n phức nữa, khi đến tuổi trưởng thà nh sẽ không tốt cho cháu.
John bản tÃnh ương ngạnh, máu giang hồ ảnh hưởng từ khu ghetto, cưá»i lanh lảnh, chỉ và o bắp tay cuồn cuá»™n, tá»± hà o:
- Cháu mạnh, chắc như đá tảng. Không ai là m gì được cháu đâu!
Không giống như những ngưá»i khác đến dùng cÆ¡m má»™t thá»i gian rồi ra Ä‘i, John đến đây hà ng ngà y, năm nà y qua năm kia nên tất cả các nhóm thiện nguyện Ä‘á»u biết đến cáºu tuổi teen nà y. John trở nên thân thiết gắn bó vá»›i ông già , gá»i ông thân máºt hà há»m bằng cái tên tá»± đặt: Ông già Cool (cool: vui vẻ, Ä‘iá»m tÄ©nh).
Bẵng Ä‘i má»™t thá»i gian dà i John đột nhiên biến mất không đến dùng cÆ¡m. Má»i ngưá»i thắc mắc muốn tìm hiểu nhưng không biết địa chỉ. Mấy tháng sau, viên cảnh sát đến tìm ông Cool tại nhà ăn, trao bức thư:
“Ông Cool Æ¡i, cháu đã 20 tuổi rồi, Ä‘ang ngồi tù vì tá»™i trá»™m cướp. Mẹ cháu mất hÆ¡n ná»a năm nay. Tháng tá»›i cháu sẽ được thả nhưng không biết phải Ä‘i đâu, là m gì để sống. Vá»›i hồ sÆ¡ tá»™i phạm nếu không ngưá»i bảo lãnh sẽ không ai muá»›n cháu, dù có tiá»n thuê nhà không ai sẽ cho cháu thuê. Cháu không muốn sống trở lại vá»›i giá»›i giang hồ để tiếp tục con đưá»ng cÅ©. Cháu muốn là m ngưá»i tốt, ông Æ¡i!â€.
*
Buổi chiá»u bước chân ra khá»i nhà tù, nét mặt John mệt má»i, hoang mang cá»±c độ sau má»™t đêm trằn trá»c. Cảm giác được tá»± do không đủ là m anh vui khi đối diện tương lai vô vá»ng phÅ© phà ng. John thất thểu bước đến trạm đăng ký xe miá»…n phà dà nh cho tù nhân mãn hạn, dù không biết phải Ä‘i đâu. Hình như có ai Ä‘ang vẫy tay nÆ¡i xa xa. Nụ cưá»i tươi mát ấy, khuôn vóc Ä‘iá»m tÄ©nh ấy, không thể nà o ai khác, John mừng rỡ kêu to, anh chạy à o đến ôm choà ng, siết chặt:
- Ông Cool!
Ông xoa nhẹ, vá»— vá» tấm lưng chắc thịt cá»§a ngưá»i thanh niên má»›i lá»›n, ông cho biết các nhóm thiện nguyện tại nhà ăn đã quyên góp mướn căn phòng gần đó giúp anh có nÆ¡i cư trú trong 6 tháng. Ông sẽ chở John vá» nhà ở tạm đêm nay rồi ngà y mai Ä‘i nháºn phòng. John bà ng hoà ng như không tin và o chÃnh tai mình. Má»›i và i phút đây thôi anh thấy cô đơn lạc lõng táºn cùng. Thế giá»›i như không có anh, loà i ngưá»i như không biết đến sá»± hiện hữu cá»§a anh. Cảm giác được yêu thương, được chấp nháºn là m John xúc động mạnh. Mắt anh hoen ướt đầu tiên trong Ä‘á»i.
Ông Cool sống má»™t mình trong căn nhà nhá» chỉ có má»™t phòng ngá»§ nhưng có phòng khách lót sà n gá»— khá rá»™ng thoáng. NÆ¡i đây ngoà i mấy kệ sách, và i tấm gối ngồi trên sà n cá»§a Nháºt (tá»a cụ), có chiếc bà n thô sÆ¡ chưng bức tượng đồng ngồi mỉm cưá»i tháºt đẹp mà John không biết là ai và có ý nghÄ©a gì.Â
Ông Cool là m sẵn món mì à đãi John trong buổi cÆ¡m chiá»u. John kể cho ông nghe nhiá»u khÃa cạnh khốc liệt Ä‘á»i sống trong tù. Ông chăm chú lắng nghe, gáºt gù. Dùng bữa xong, ông khuyên John Ä‘i tắm để ông lót nệm ngoà i phòng khách cho John ngá»§ tối nay. Khi tắm xong, John bước ra, không gian thanh tịnh lạ lùng. Anh chợt giáºt mình khi thấy ông Cool phong thái rất an nhiên, ngồi thẳng lưng lặng im giữa căn phòng, miệng mỉm cưá»i cùng bức tượng trên bà n.
Äá»™t nhiên ông nói khẽ:
- Cháu ngồi xuống đây bên cạnh ta, trên tấm gối nà y, chúng ta cùng trò chuyện.
John nghe lá»i, ngồi xuống như dáng ông ngồi, nhìn và o bức tượng Ä‘ang mỉm cưá»i. Không gian lắng Ä‘á»ng, anh nghe được cả hÆ¡i thở chÃnh mình.
Ông Cool há»i John:
– Cháu kể vá» Ä‘á»i sống trong tù, thế cháu có dá»± tÃnh gì sau khi ra tù không?
- Cháu không biết bắt đầu ra sao ông ạ, má»i chuyện đối vá»›i cháu như ngõ cụt. Cháu may mắn được ban thiện nguyện giúp 6 tháng tiá»n trá», nhưng sau 6 tháng cháu cÅ©ng không biết phải là m gì.
Vẫn nhìn bức tượng mỉm cưá»i, dáng an nhiên bất động, ông lên tiếng:
– Tháºt ra cháu đã biết bắt đầu rồi đấy chứ. Cách đây 1 tháng, cháu biết bắt đầu bằng nháºn thức rằng mình phải là m ngưá»i tốt. ChÃnh Ä‘iá»u ấy đã gieo mầm cho những Ä‘iá»u tốt đẹp hôm nay. Nếu cháu tiếp tục con đưá»ng là m ngưá»i tốt thì Ä‘iá»u tốt đẹp sẽ tiếp tục đến vá»›i cháu.
- Nhưng cháu tiếp tục như thế nà o hở ông? Cháu sẽ cố gắng xin việc là m, nhưng cháu không có kinh nghiệm gì. Ai sẽ mướn má»™t ngưá»i từng ở tù như cháu?
Nhẹ nhà ng, ông Cool khuyên:
- Cháu hãy cố gắng kiếm việc là m hà ng ngà y. Ai cÅ©ng muốn thuê ngưá»i tốt. Váºy cháu nên là m gì để má»i ngưá»i có cÆ¡ há»™i biết cháu là ngưá»i tốt?
Suy nghÄ© má»™t lúc lâu, John lên tiếng, giá»ng vẫn còn rổn rảng, khô cứng cá»§a giá»›i giang hồ:
– Má»—i ngà y ăn ở nhà ăn thiện nguyện, cháu sẽ giúp dá»n dẹp, rá»a chén hoặc bất cứ việc gì cần là m.
Ông Cool đôi mắt sáng biểu lá»™ niá»m vui:
– Tháºt tuyệt vá»i! Cháu thấy không? Cháu biết mình phải bắt đầu như thế nà o mà .
Chỉ và o bức tượng trên bà n, ông nói tiếp:
– Là m ngưá»i tốt bao gồm là m ngưá»i chung quanh cảm thấy an vui. Má»—i ngà y cháu ráng bá» ra 10 phút, ngồi má»™t mình, thở nhẹ nhà ng, táºp cưá»i như bức tượng kia cưá»i. Gặp ai cháu cÅ©ng cưá»i nhẹ nhà ng như bức tượng nhé. Là m được như thế, nhiá»u Ä‘iá»u mầu nhiệm sẽ đến. Cháu sẽ thấy Ä‘á»i sống đáng yêu, âu lo cÅ©ng bá»›t Ä‘i rất nhiá»u. Mấy mươi năm nay má»—i ngà y ông Ä‘á»u ngồi táºp cưá»i như thế.
John trầm trồ:
– á»’, thì ra vì thế mà ông lúc nà o cÅ©ng cưá»i rất tươi mát vá»›i má»i ngưá»i. Ai cÅ©ng thân thiện quý mến ông. Là m thế nà o cháu cÅ©ng có má»™t tượng như thế? Tượng là Buddha (Pháºt) phải không ông? Pháºt là vị thánh như thế nà o?
– Ông sẽ cho cháu má»™t tượng như thế. Pháºt là ngưá»i có thể tá»± tại mỉm cưá»i trước má»i hoà n cảnh. Cháu có thể nghÄ© đơn giản rằng: Pháºt là ngưá»i lúc nà o cÅ©ng cool. Sau nà y cháu muốn tìm hiểu thêm, ông sẽ nói thêm.
*
Ngà y đầu tiên John trở lại dùng cÆ¡m tại nhà ăn, má»i ngưá»i vui vẻ đón chà o. Khi anh ngá» lá»i muốn giúp những việc lặt vặt tại đây, các nhân viên từ thiện Ä‘á»u đồng ý nhưng có chút ưu tư trong lòng: không biết tÃnh khà giang hồ trước đây cá»§a anh có là m công việc khó khăn nặng ná» thêm? Thế nhưng chỉ sau và i ngà y, má»i ngưá»i thì thầm bà n tán “thằng John rổn rảng ngang ngược ngà y trước sao giá» dá»… thương quá đỗi!â€.
John không há» câu nệ bất cứ việc gì, từ lau chùi dá»n dẹp cho đến nấu nướng. Anh tâm niệm lá»i ông Cool dạy, lúc nà o cÅ©ng niá»m nở cưá»i tươi. Gặp những ngưá»i già , anh táºn tình Ä‘em đồ ăn thức uống đến táºn bà n và thỉnh thoảng há»i han cần thêm chi. Chỉ má»™t tháng, hÆ¡n trăm nhân viên tình nguyện cá»§a các tổ chức phục vụ tại đây Ä‘á»u quý mến John. Sau hai tháng, biết John hằng ngà y ná»— lá»±c xin việc là m, ông chá»§ chuá»—i nhà hà ng sang trá»ng thỉnh thoảng đến đây là m thiện nguyện đã ngá» lá»i mướn anh.
Ông ta nói với John:
- Anh là m việc không lương mà vẫn vui tươi táºn tình như thế thì tôi biết khi có lương anh sẽ là m tốt hÆ¡n thế nữa.
John như không tin và o tai mình, vui mừng cá»±c độ khi lần đầu tiên trong Ä‘á»i được mướn Ä‘i là m.
Anh đến vá»™i nhà ông Cool báo tin. Gặp ông, anh dang hai tay lên trá»i sung sướng hét to:
- Ông Æ¡i! Tháºt nhiệm mầu, cháu có được việc là m rồi! Cháu tháºt không ngá» những Ä‘iá»u ông dạy đơn giản như thế lại thà nh sá»± tháºt. Lãnh lương đầu tiên, cháu sẽ đãi tiệc ông.
Ông Cool hân hoan, giá»ng Ä‘iá»m đạm từ tốn:
– Ông tháºt vui cho cháu, nhưng phải nhá»› nhé, má»—i ngà y cháu tiếp tục cố gắng bá» ra Ãt phút táºp thở và cưá»i. Nếu mình bá» lÆ¡ Ä‘i má»™t ngà y thì sẽ từ từ thà nh hai ngà y và rồi đánh mất chÃnh mình tá»± lúc nà o. Äiá»u mầu nhiệm cÅ©ng sẽ biến mất. Thá»±c hà nh trong má»—i ngà y nhắc nhở ta sống trong ý thức, nhắc nhở ta sống trong chánh niệm.John há»i:– Chiá»u Chá»§ nháºt hà ng tuần, ông cho cháu đến nhà ngồi chung vá»›i ông nhé, để dạy cháu thêm?Ông Cool nhìn John trìu mến, vá»— nhẹ và o vai anh:-Â ÄÆ°á»£c chứ, ông rất vui khi cháu đến!Cuá»™c sống John kể từ đó thuáºn buồm xuôi gió, anh được tà i trợ Ä‘i há»c thêm, thăng tiến chức vụ theo năm tháng, từ ngưá»i hầu bà n, thà nh ca trưởng, trợ lý. Mưá»i năm sau anh được thuyên chuyển qua tiểu bang khác là m quản lý nhà hà ng. Tuy xa ông Cool nhưng anh vẫn liên lạc má»—i tuần và hà ng ngà y thá»±c hà nh lá»i ông dạy.Má»™t hôm, khi gá»i thăm như thưá»ng lệ, anh rất ngạc nhiên khi nghe giá»ng nói đầu dây khác lạ. Qua và i câu xã giao thăm há»i, giá»ng ngưá»i lạ báo tin:- Tôi là cháu Thiá»n sư Sota từ tiểu bang khác vá», cách đây và i hôm bệnh viện báo tin ông đã qua Ä‘á»i anh ạ. Ông ra Ä‘i khuôn mặt vẫn cưá»i rất an lạc. Ông có để lại di chúc, trong đó có nhá» anh tà việc.*Má»™t ngà y mùa xuân, ngưá»i đà n ông tên John tuổi ngoà i 30, theo lá»i dặn trong di chúc để lại cá»§a ông lão dạy thiá»n nÆ¡i miá»n Tây bắc Hoa Kỳ, lái xe hÆ¡n 2 ngà n cây số xuôi Nam tìm đến Vưá»n quốc gia Zion, bang Utah, Hoa Kỳ. Äoạn đưá»ng dà i như bất táºn ấy, má»™t mình lái xe, John thả hồn trong cảm xúc nhá»› thương ông lão vô biên…ÂSau má»™t đêm nghỉ ngÆ¡i tại nhà trá» trong Vưá»n quốc gia, sáng sá»›m anh há»i ngưá»i quản lý giúp nháºn định địa Ä‘iểm tên má»™t đỉnh núi trong hÆ¡n mấy chục đỉnh tại đây, John lần theo đưá»ng mòn Ä‘i bá»™ lên đỉnh núi cao. Con đưá»ng trắc trở, khi Ä‘i, khi trèo qua những khối đá, phải mất 4 giá» John má»›i tá»›i nÆ¡i. Anh loay hoay ngang dá»c trên đỉnh má»™t lúc lâu rồi thốt lên mừng rỡ:- Ô, đây rồi! Ôi, đẹp quá!Má»™t cây tùng xanh tươi má»c ngay trên bỠđông cá»§a đỉnh mà má»™t phần thân trưá»n ra bên ngoà i vá»±c sâu thăm thẳm cả ngà n mét. Gió ở đây khá mạnh, rÃt từng cÆ¡n là m John cảm tưởng có thể hất văng anh xuống vá»±c bất cứ lúc nà o.John mở ba-Âlô lấy há»™p đựng tro, anh quỳ xuống, cẩn tháºn tỉ mỉ, rót từng giá»t tro qua những khe đá nÆ¡i rá»… cây tùng má»c. Xong việc anh ngồi đối diện cây tùng, hồi há»™p mở lá thÆ¡ ông Cool để lại, không biết ông viết gì trong ấy mà phải đến đây má»›i được Ä‘á»c.John giá»ng má»—i lúc má»—i nghẹn ngà o:“Thá»i trai trẻ biết bao lầm lá»—i, ta lang thang đến đây. Trong tuyệt vá»ng chán chưá»ng ta có ý định nhảy xuống vách núi kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i. Nhưng mi Â- cây tùng  bá»—ng nhiên hiện diện vững và ng ngay trên vách. Ở đây chỉ có đá và gió, thân mi thì có thể rÆ¡i xuống vá»±c sâu bất cứ lúc nà o, nhưng mi vẫn sống khá»e trên vùng núi khắc nghiệt nà y, vẫn xanh, vẫn tươi mát chở che soi bóng cho hòn đá thô cứng bên cạnh. Cám Æ¡n mi cứu mạng, giúp ta bà i há»c nhiệm mầu. Xin gởi đám tro tà n góp phần cho miâ€.Nước mắt John tuôn chảy, xúc cảm từng cÆ¡n chấn động châu thân. John thấy mình hết sức phước đức được ông Cool bằng xương bằng thịt chỉ dẫn từng bước trong cuá»™c sống. Còn ông Cool khởi đầu chỉ có cây tùng. Anh thấy mình có nhiệm vụ là m cây tùng tiếp nối cho những hòn đá khác.Nghẹn ngà o, hùng tráng, anh ngâm to bà i thÆ¡ ông Cool là m cho cây tùng trên đỉnh núi cao, giữa không gian lá»™ng gió:Núi sừng sững caoVá»±c thăm thẳm sâuGió cuồng Ä‘iên bạt!Sấm gầm động vang!Há» ta đứng! Mỉm cưá»i cùng năm thángSoi bóng Ä‘á»i che chở đá cô liêu.
 Trụ Vũ

