Gương Thánh nhân: Thánh Phan-xi-cô sinh ngà y 7 tháng 4 năm 1506, tại lâu đà i Xa-vi-ê, thuá»™c vương quốc Na-va. Vì ham thÃch há»c hà nh, nên khi lên 15 tuổi, cha mẹ đã gởi ngà i đến há»c ở há»c viện thánh Bát-bÆ¡ tại Pa-ri, nước Pháp. Äây là há»c viện danh tiếng nhất thá»i đó. Trong thá»i gian há»c ở đây, thánh nhân kết bạn vá»›i Phê-rô Pha-rÆ¡ là ngưá»i sau nầy gia nháºp Dòng Tên và được phong Chân Phước. Ãt năm sau, ngà i còn được phước là m bạn vá»›i I-nha-xi-ô Lô-yô-la, là vị sáng láºp Dòng Tên và đã nên thánh. I-nha-xi-ô cố ý đến Pa-ri để trau dồi thêm kiến thức, đồng thá»i chiêu má»™ bạn hữu là m ná»n tảng cho Há»™i Dòng ngà i định sáng láºp.
Sau khi há»c hết chương trình và đỗ đạt, Phan-xi-cô được ban giám đốc há»c viện chá»n là m giáo sư cá»§a trưá»ng. Ngà i dạy môn triết há»c. Nhá» tà i cán và trà thông minh sẵn có, ngà i dạy rất kết quả, khiến ngà i hăng say tá»± đắc, và đem lòng ham mê danh vá»ng già u sang chức tước ở Ä‘á»i.
I-nha-xi-ô thấy ngà i tà i giá»i, có thể là m sáng danh Chúa sau nầy, nên khuyên bảo ngà i Ä‘em tà i năng sức lá»±c phụng sá»± Chúa và cứu rá»—i các linh hồn. Nhưng ngà i từ chối và bá» ngoà i tai hết các lá»i khuyên. Chẳng những thế, ngà i còn châm biếm khinh dá»… Ä‘á»i sống đạo đức tu trì. Dù váºy, I-nha-xi-ô không ngã lòng, ngà y ngà y cứ nhắc Ä‘i nhắc lại vá»›i Phan-xi-cô: – Lá»i lãi cả thế gian, mất linh hồn nà o có Ãch gì!…
Lần lần Phan-xi-cô để ý suy nghÄ©, và sau cùng nhá» Æ¡n Chúa giúp, ngà i thấu hiểu má»i sá»± ở Ä‘á»i Ä‘á»u giả trá hư ảo, và đem lòng má»™ mến những kho tà ng vÄ©nh cá»u trên trá»i. Thế là ngà y lá»… Mông Triệu năm 1543, ngà i cùng I-nha-xi-ô và 5 ngưá»i bạn khác đã tuyên khấn dâng mình cho Chúa, sống khó nghèo, khiết tịnh, và chuyên chăm là m việc tông đồ, trong má»™t nhà nguyện ở Mong-mạt. Như thế là Dòng Tên đã ra Ä‘á»i.
Từ đó, Phan-xi-cô chuyên cần há»c há»i Kinh Thánh, thần há»c, và táºp rèn nhân đức, đặc biệt ngà i táºp sống khắc khổ khó nghèo. Năm 31 tuổi, ngà i được thụ phong Linh mục tại Vê-nê-xi, nước Ã, và nguyện suốt Ä‘á»i phụ giúp Chúa cứu rá»—i các linh hồn.
Thánh nhân đã được toại nguyện, vì năm 1541, khi vua nước Bồ-đà o-nha xin Äức Thánh Cha gởi Linh mục đến Ấn-độ giảng đạo, ngà i được Bá» trên chá»n gởi Ä‘i.
Hết sức phấn khởi vui mầng, thánh nhân lên đưá»ng sang Ấn-độ vá»›i tất cả nguyện ước Ä‘em nhiá»u linh hồn vá» cho Chúa. Cuá»™c hà nh trình bằng đưá»ng thá»§y rất gian khổ và nguy biến, vì thiếu lương thá»±c và sóng gió, nhưng chẳng những ngà i không sợ hãi mà còn tạo dịp gần gÅ©i thân thiện vá»›i các thá»§y thá»§ và dạy đạo cho há». ChÃnh các thá»§y thá»§ và gia đình há» là đoà n chiên ngà i dẫn dắt vá» cho Chúa trước hết.
Khi đến Goa là thá»§ đô nước Ấn-độ, thánh nhân hân hoan chà o mừng trong nước mắt: vui mầng vì được đến nÆ¡i phục vụ Chúa, Ä‘au buồn vì thấy biết bao linh hồn chưa biết Chúa, còn sống trong bóng tối sá»± chết !…
Và thánh nhân bắt đầu ngay việc rao giảng Tin mừng cho dân nước nầy. Hằng ngà y ngà i rảo khắp các thà nh phố là ng mạc, nói Chúa cho má»i ngưá»i nghe, dạy giáo lý và rá»a tá»™i cho há». Số ngưá»i tin theo Chúa ngà y cà ng đông, thánh nhân phải là m việc suốt ngà y mệt nhá»c, đêm đến cÅ©ng chẳng nghỉ ngÆ¡i được bao nhiêu. Trong 11 năm giảng đạo ở đây, ngà i đã Ä‘i cả trăm ngà n cây số, rá»a tá»™i hÆ¡n mưá»i vạn tân tòng, thà nh láºp cá»™ng Ä‘oà n tÃn hữu khắp cả nước. Nhưng ngà i chưa lấy là m đủ; lòng má»™ mến cứu vá»›t các linh hồn luôn nồng cháy trong tâm hồn ngà i…
Thánh nhân còn muốn dấn thân cho Nước Chúa nhiá»u hÆ¡n nữa, nhất là mong ước có nhiá»u ngưá»i cá»™ng tác. Trong má»™t bức thư gởi cho thánh I-nha-xi-ô, ngà i nói: “Có rất nhiá»u ngưá»i tại những nÆ¡i nầy hiện giá» chưa trở thà nh ngưá»i có đạo, chỉ vì thiếu ngưá»i là m cho há» nên ngưá»i có đạo. Nhiá»u lần tôi đã nghÄ© đến việc Ä‘i tá»›i các đại há»c bên Châu Âu, nhất là ở Pa-ri, để Ä‘iên cuồng kêu lên khắp đó đây, và thúc bách những kẻ chỉ biết lý thuyết hÆ¡n là thá»±c hà nh rằng: “Khốn thay, có vô số linh hồn vì lá»—i cá»§a các ông mà phải trục xuất khá»i trá»i và bị đẩy xuống há»a ngục”.
Chá»› gì những ngưá»i đó chuyên chú và o việc tông đồ nầy, như hỠđã chuyên chú và o văn chương, để có thể trả lẽ cho Chúa vỠđạo lý và vá» những nén bạc đã á»§y thác cho há»”.
Thánh nhân còn đến giảng đạo tại Nháºt-bản, Ä‘em nhiá»u ngưá»i trở lại vá»›i Chúa. Ngà i còn muốn sang giảng Tin mừng cho dân nước Trung Hoa, nhưng ngà i lại ngã bệnh và qua Ä‘á»i ngà y 3 tháng 12 năm 1552.
Và ngà y 12 tháng 3 năm 1622, Äức Giáo Hoà ng Ghê-gô-ri-ô thứ 15 đã phong thánh cho ngà i cùng vá»›i thánh I-nha-xi-ô. Ngà i được Há»™i thánh chá»n là m Bổn mạng các xứ truyá»n giáo.
Quyết tâm: Hằng ngà y táºn tâm táºn lá»±c lo giúp việc giảng đạo Chúa, bằng lá»i cầu nguyện, bằng việc hy sinh hãm mình và bằng gương sáng Ä‘á»i sống, theo gương thánh Phan-xi-cô Xa-vi-ê.
Lá»i nguyện:Lạy Chúa, Chúa đã sai thánh Phan-xi-cô Ä‘i rao giảng, để kêu gá»i các dân tá»™c Ã-châu đón nháºn Tin mừng. Xin cho các tÃn hữu được nhiệt thà nh truyá»n giáo như thánh nhân, và cho Giáo há»™i được hân hoan đón nháºn nhiá»u con cái.
GPVL
3 Tháng Mưá»i Hai Thánh Phanxicô Xaviê (1506-1552)
Lá»i Bà n
Tất cả má»i ngưá»i chúng ta Ä‘á»u được má»i gá»i để “ra Ä‘i và rao giảng cho muôn dân†(x. Mátthêu 28,19). Chúng ta không nhất thiết phải Ä‘i đến những nÆ¡i xa xôi để rao giảng, mà hãy rao giảng ngay trong gia đình, cho con cái, vợ chồng, và những ngưá»i cùng là m việc vá»›i chúng ta. Và sá»± rao giảng không chỉ bằng lá»i nói, nhưng còn qua Ä‘á»i sống hà ng ngà y. ChÃnh nhá» sá»± hy sinh, từ bá» tất cả những gì cá»§a riêng mình, mà Thánh Phanxicô má»›i có tá»± do để Ä‘em Tin Mừng đến cho ngưá»i khác. Hy sinh là quên Ä‘i cái tôi cá»§a mình, vì lợi Ãch cao cả hÆ¡n, lợi Ãch cá»§a sá»± cầu nguyện, lợi Ãch khi giúp đỡ ngưá»i có nhu cầu, lợi Ãch khi lắng nghe ngưá»i khác. Món quà lá»›n nhất cá»§a chúng ta là thá»i giá», và Thánh Phanxicô đã hy sinh thá»i giá» cá»§a ngà i cho ngưá»i khác.
HÄÄM