Tên tá» tá»™i mặc áo gấm thắt khăn xanh hiên ngang bước Ä‘i, miệng nói vá»›i ngưá»i lÃnh cầm thẻ rao rằng phải rao cho to và rõ rà ng đúng như đã viết trong thẻ. Ngưá»i lÃnh cầm thẻ, viết bằng chữ Nho tá»™i trạng cá»§a tù nhân, vá»™i cất tiếng rao to: “Lê Bối theo đạo Giatô, Ä‘i Hạ Châu (Singapore, Mã Lai) chở tây dương đạo trưởng bị nhà nước bắt vẫn không chịu quá khóa. Lệnh truyá»n phải chém”.
Lê Bối là tên quan án ghép cho vị anh hùng tỠđạo Matthêô Lê Văn Gẫm. Khi bị bắt ngà i xưng tên là Bá»u nhưng quan đã sá»a lại thà nh Bối. Cả hai tên Bá»u và Bối Ä‘á»u nói lên nguyện ước cá»§a vị anh hùng muốn trối lại má»™t dòng máu hiên ngang chịu chết vì đạo cho con cháu. ChÃnh vì thế mà ngà i bắt tên lÃnh cầm thẻ phải rao cho tá» tưá»ng.
Ãức Cha Lefebvre là ngưá»i được ông Gẫm sang đón vỠđã viết tưá»ng thuáºt vá» cuá»™c xưng đạo cá»§a ngà i như sau: “Matthêô Gẫm, 34 tuổi, cha mẹ theo đạo Công Giáo, ở tỉnh Biên Hòa. Ông có Ä‘á»i sống gương mẫu và trong hai năm dấn thân là m việc cho giáo há»™i, lòng nhiệt thà nh cá»§a ông tăng gấp bá»™i”.
Thá»±c ra ông đã có lần lá»—i nghÄ©a vợ chồng, và để ăn năn Ä‘á»n tá»™i, ông sống đạo đức và quyết tâm giúp việc Chúa. Matthêô Gẫm là con đầu lòng cá»§a hai ông bà Phaolô Lê Văn Lại và Maria Nguyá»…n Thị Nhiệm ở há» Tắt, là ng Long Ãại, xứ Gò Công, Biên Hòa, sinh khoảng năm 1813. Khi còn nhá» ngà i siêng năng Ä‘i há»c kinh vá»›i chúng bạn và được bầu là m trưởng Ä‘oà n, ở nhà thì giúp cha mẹ, bốn em trai và em gái.
Năm được 15 tuổi, cáºu Gẫm và o trưá»ng Lái Thiêu há»c là m linh mục. Nhưng vì ngưá»i cha đã lãng tÃnh không kham nổi việc gia đình má»™t mình nên đã bắt cáºu Gẫm trở vá» gia đình. Tá»›i tuổi láºp gia đình, ông cưới má»™t cô thiếu nữ Công Giáo đạo hạnh ở há» Thà nh, Long Ãiá»n, cÅ©ng trong tỉnh Biên Hòa nhưng thuá»™c phá»§ Phước Tuy, Bà Rịa. Sau khi cưới vợ, ông Gẫm vỠở quê cá»§a vợ và sinh được bốn ngưá»i con, trong đó có hai ngưá»i cÅ©ng chết vì đạo. Cha Lợi coi xứ Bà Rịa thấy ông Gẫm khá»e mạnh, thông thạo buôn bán và việc Ä‘i biển, liá»n cáºy nhỠông lo việc cho cả địa pháºn nữa.
Theo lệnh bá» trên, Cha Lợi xuất tiá»n đóng tầu nhỠông Gẫm chỉ huy sang Singapore để đón các thừa sai và các chú há»c ở trưá»ng Penang. Chuyến đầu ông Ä‘i trót lá»t, nhưng sau đó tiếng đồn ông sang Singapore lan rá»™ng. Năm 1846, Thừa Sai Miche được lệnh Ãức Cha Lefebvre, lúc bấy giá» Ä‘ang cai quản địa pháºn Sà i Gòn má»›i được tách khá»i địa pháºn Ãà ng Trong, thu xếp tầu sang đón ngà i cùng Cha Duclos và các chú vỠđịa pháºn. Lần nà y ông Gẫm đã ngần ngại vừa phần công việc hết sức quan trá»ng sợ lo không nổi vừa phần đã có tiếng đồn sợ quan quân để ý. Nhưng vì Cha Lợi ép nhiá»u lần nên ông đánh liá»u nháºn lá»i. Ông liá»n vá» nhà chà o từ giã cha mẹ như là lần cuối, riêng vá»›i mẹ già ông Gẫm đã nói rõ những khó khăn và ý chà sắt son phục vụ giáo há»™i Chúa: “Cha Lợi cứ trách con là m sao không Ä‘i cho nhanh chóng. Ãã trá»… hai tháng, nên con phải Ä‘i hôm nay. Con nghÄ© chuyến nà y không tránh khá»i nạn vì thiên hạ đồn Lái Gẫm Ä‘i Hạ Châu. Có lẽ con phải chết song không há» chi, con sẵn lòng chịu chết vì Chúa”.
Ông Gẫm cùng vá»›i sáu tay chèo ngưá»i Công Giáo, thầy Sư, thầy Bổn và mấy chú há»c trò, căng buồm Ä‘i vá» hướng Phú Quốc. Ra khÆ¡i rồi ông má»›i nói rõ cho má»i ngưá»i biết thuyá»n Ä‘i sang Singapore đón đức cha.
Dừng tại Singapore độ hai tháng để sá»a soạn các việc, ngà y 23-5-1846, Ãức Cha Lefbvre, Cha Duclos (Lá»™) và ba chá»§ng sinh xuống tầu cùng vá»›i các đồ đạo và đồ tiếp tế cho địa pháºn để vá» nước. Trên biển cả tầu chở nặng không Ä‘i nhanh được, lại gặp gió bão và tầu cướp rượt theo nữa, nhưng má»i hiểm nghèo Ä‘á»u qua Ä‘i.
Ngà y 6-6, tầu vỠđến cá»a Cần Giá», ông Gẫm là m hiệu để ghe ở trong ra đón đức cha và Cha Duclos xuống trước. Theo như đã định thì ông Trùm Huy, há» Chợ Quán, phải có mặt, nhưng ông đã có mặt trước cả má»™t tuần để chá»±c chá» mà không thấy gì nên ông kiếm cá»§i rồi Ä‘i vá». Tầu cá»§a ông Gẫm vá» tá»›i cá»a Cần Giá», chá» má»™t ngà y mà không có ghe ra đón, ông liá»u mình cho tầu và o trong bến ban đêm. Ãêm hôm ấy có trăng sáng nên tầu đã bị toán lÃnh tuần tiá»…u nháºn diện, chèo thuyá»n đến bắt. Há» lên tầu lục soát bắt được đức cha và Cha Duclos. Ông Lái Gẫm phải bá» ra mưá»i nén bạc cho năm tên lÃnh há» má»›i cho Ä‘i. Tầu lá»›n chở nặng nên chỉ có thể chèo Ä‘i chầm cháºm. Khá»i má»™t hồi lâu, lÃnh trở lại trả tiá»n và nhất định bắt tầu trở lại đồn Thá»§ Ngữ. Thấy truyện đổ bể, Lái Gẫm định cho ngưá»i bắt lÃnh trói lại và đi tiếp và o bỠđể đức cha xuống rồi sẽ hay, nhưng đức cha không bằng lòng xâm phạm đến ngưá»i khác như váºy. Lần nà y ông Gẫm phải hối lá»™ cả má»™t rổ bạc. Ãến gần sáng thì Ä‘oà n lÃnh đông hÆ¡n trở lại. Vì mấy tên lÃnh chia tiá»n không Ä‘á»u nên có kẻ tức giáºn Ä‘i báo cho quan xin mang thêm nhiá»u lÃnh đến bắt. Thầy Niên đã đứng ra xin chịu tá»™i nhưng ông Gẫm má»™t má»±c nháºn má»i trách nhiệm. Tất cả bẩy ngưá»i Việt bị bắt nhưng có mình Lái Gẫm bị trói lại và đeo gông. Tất cả các đồ đạc, hòm tiá»n bị tịch thu hết, còn các tù nhân bị giải vá» Sà i Gòn. Ãức cha và Cha Duclos được ở nhà khách cá»§a quan, còn ông Gẫm và các ngưá»i Việt bị giam trong tù. Trong khi chá» lệnh cá»§a triá»u đình Huế, Cha Duclos kiệt sức chết ngà y 26-7. Cha được quan khâm sai cho phép an táng bên cạnh má»™ Ãức Cha Bá Ãa Lá»™c. Còn Ãức Cha Lefebvre được lệnh giải vá» Huế.
Mấy ngà y sau khi bị bắt, các quan Ä‘em ông Gẫm ra tòa để lấy lá»i khai. Vừa bị đánh đòn vừa bị ép chối đạo nhưng ông Gẫm vẫn má»™t lòng can đảm không chối đạo. Trước hết ông Gẫm khai tên là Bá»u, 34 tuổi, quê quán Bà Rịa, đưa ghe Ä‘i Phú Quốc rồi ghé Hạ Châu. Tá»›i đây quan tra tấn để bắt ông khai cho đúng: “Ghe Ä‘i Hạ Châu thì phải khai cho tháºt”.
Ông Gẫm bị đòn Ä‘au nói: “Thì tôi đã khai Ä‘i qua Hạ Châu nữa, sao còn tra tấn?”
– “Ai sai ông Ä‘i Hạ Châu? Có phải Ä‘i chở đạo trưởng Tây vá» không?”
– “Tôi gặp các ông ấy ở Hạ Châu và các ông ấy mướn tôi chở vá» Nam Việt. Vì muốn lợi nên tôi nháºn chở. Lại nữa tôi cÅ©ng có lòng má»™ đạo nên cà ng muốn chở vá» nước để các ngà i dáºy dá»— thiên hạ bỠđưá»ng lầm lạc mà theo đạo ngay”.
– “Ông chở đạo trưởng Tây Ä‘i đâu?”
– “Các ông ấy muốn tôi chở vá» Gò Sá»i”.
Quan giáºn dữ bẻ lại: “Gò Sá»i chỉ có ngưá»i lương, không có ngưá»i Công Giáo, sao lại vỠđó? Ngươi phải nói cho tháºt vỠđâu và vá» nhà ai?”
– “Tôi nói chở vá» Gò Sá»i, quan lá»›n không tin, tôi biết chở tá»›i đâu nữa mà nói? Xin quan lá»›n là m Æ¡n chỉ cho tôi biết phải chở hai đạo trưởng ấy Ä‘i đâu để tôi khai cho vừa ý quan lá»›n”.
Ông Gẫm khôn khéo khai như váºy vì không muốn là m hại bất cứ má»™t hỠđạo nà o hay nhà nà o, chỉ muốn má»™t mình chịu mà thôi, nhưng lại là m cho quan tức giáºn tra tấn thêm:
– “Váºy thì mi bỠđạo Ä‘i”.
– “Ãạo tôi là đạo ông cha truyá»n lại tôi không thể bỠđược, tôi sợ phạm tá»™i bất hiếu”.
Ãến đó thì hết buổi tra vấn, quan truyá»n dẫn tù nhân vá» trại giam. Ra khá»i công đưá»ng, ông Gẫm vui vẻ vì được chịu đòn và nói vá»›i các bạn cùng bị bắt: “Chúng ta hãy cầu nguyện xin Chúa ban thêm sức để được vững lòng chịu má»i sá»± khó. Dầu cho quan có hạch há»i thế nà o, đừng có ai nói lá»i gì mà là m khốn khổ đến kẻ khác. Há»… mÅ©i dại thì lái chịu đòn, bất cứ Ä‘iá»u gì anh em cứ đổ tá»™i cho tôi là xong.”
Ãến ngà y hôm sau quan án xin tổng đốc Trần Văn Trung tra há»i. Quan tổng đốc nà y không ghét đạo cho lắm nhưng lại có tÃnh sợ sệt, nên cÅ©ng bắt Ä‘em ông Gẫm ra công đưá»ng tra há»i. Nói mấy câu xỉ nhục đạo rồi bắt ông Gẫm khai chở thừa sai vá» giao cho ai. Mục Ä‘Ãch các quan muốn biết các ngưá»i Việt đồng lõa để là m tiá»n là m tá»™i mà thôi. Vì thế ông Gẫm không khai gì thêm, thà chịu đòn má»™t mình thay cho má»i ngưá»i khác. Ông bị đòn Ä‘au quá thì nói vá»›i quan: “Quan lá»›n cho đánh tôi Ä‘au như thế nà y sợ rằng Ä‘au quá tôi phải khai là tôi chở mấy thừa sai vỠđây cho các quan đó”.
Nghe váºy quan cà ng giáºn hÆ¡n nữa nên ra lệnh đánh Ä‘áºp ông cho hả cÆ¡n tức. Sau đó quan lại dụ dá»— ông bước qua tháºp giá lÃnh vừa vẽ xuống đất:
– “Ông quá khóa Ä‘i rồi tôi là m án nhẹ cho”.
– “Tôi không bao giá» chịu bỠđạo”.
Quan cho tra tấn mạnh hÆ¡n nữa. Trong số các ký lục, có ông Tư Ngạn thấy ông Gẫm bị đánh dữ tợn quá má»›i bầy mưu nói vá»›i quan rằng: “Nếu nó có quá khóa chăng nữa, thì nó vẫn có tá»™i gian thương, chở cố Tây vá» nước, tra khảo thêm là m gì. Xin quan án là m án chung cho tiện”.
Quan tổng đốc nghe thấy hợp lý nên cho lệnh cởi trói và đưa vá» nhà giam. Bằng ấy chưa đủ, ông Gẫm còn phải đến cho quan Bố Chánh hạch há»i và cứ Ä‘i qua Ä‘i lại các dinh cá»§a ba quan lá»›n bốn năm lần nữa. Sau hai mươi ngà y dụ dá»— không được, các quan là m án kết tá»™i ông Gẫm ba Ä‘iá»u: tiá»n ký gian thương, đạo tải dương nhân dương thi, bất khẳng quá khóa tháºp tá»±, tấu thỉnh trảm phiêu buôn láºu. NghÄ©a là có tá»™i chở cố Tây và sách Tây, không chịu bước qua ảnh tháºp tá»±, xin chém bêu đầu. Sau đó các quan tâu án vá» triá»u đình.
Bị tra tấn dữ dằn, lại phải khổ sở mang gông cùm, ông Gẫm không ca thán mà vẫn vui lòng luôn. Ông thưá»ng nói: “Chúa định như váºy, xin vâng theo ý Chúa”.
Vá»›i các bạn cùng bị bắt ông khuyên há»: “Anh em đừng có năn nỉ Ä‘iá»u gì. Dầu sống dầu chết thì cÅ©ng là vì Chúa, nếu chết vì đạo là phần tốt nhất”.
Ãịa pháºn cắt cá» ngưá»i săn sóc cÆ¡m nước cho ông vì gia đình cá»§a ông bị quan quân lùng bắt đã phải trốn chạy. Có má»™t ngưá»i em bị bắt nhưng yếu lòng đã bước qua chữ tháºp. Má»™t lần Cha Minh Ä‘i qua Sà i Gòn ghé và o nhà tù thăm ông, và khuyên ông đừng lo chi đến vợ con, đã có địa pháºn lo. Ông Gẫm cưá»i nói: “Thưa cha, con sẵn lòng chịu má»i sá»± khó theo ý Chúa. Con không lo lắng vá» vợ con hay cá»a nhà gì cả….”
Má»i ngưá»i thấy đức tin mạnh mẽ cá»§a ông thì Ä‘á»u nói là chÃnh Chúa xuống sức mạnh cho ông. Ãt lâu sau bà mẹ cÅ©ng lẻn trốn xuống thăm con vừa khuyên vừa khóc lóc. Ông Gẫm nói vá»›i mẹ: “Mẹ đừng có khóc là m gì, được chịu chết vì đạo con lấy là m vui sướng lắm. Con không dám bỠđạo đâu. Mẹ cÅ©ng đừng lo Ä‘iá»u gì cho con, chỉ xin mẹ cầu nguyện. Còn con thÆ¡ con sẽ xin giáo há»™i giúp đỡ. Trước sau cÅ©ng chết, chẳng lẽ con cứ lá»™t xác sống mãi ở Ä‘á»i nà y ru? Con chịu chết vì đạo là ơn phúc trá»ng vô cùng”.
Sau nà y chÃnh bà mẹ đã trả lá»i cho linh mục Ä‘iá»u tra án phong thánh như sau: “Hai vợ chồng chúng con nghe con chịu chết thì không có phà n nà n, trái lại vui mừng nữa vì con chết như váºy được là m thánh”.
Có lần ông ký lục Ngạn cÅ©ng và o tù thăm ông Gẫm, thấy ông vui vẻ thì nói: “Ông Gẫm nà y, ông bị kết án mà sao vẫn vui vẻ là m váºy, không sợ gì sao?”
Ông Gẫm cưá»i nói: “Cám Æ¡n quan, tôi có phải là trá»™m cướp gì mà sợ mà buồn. Tôi được chết vì đạo là má»™t phước lá»›n”.
Bảy tháng chỠđợi, ông Gẫm nhiá»u lần nói vá»›i ngưá»i khác sao không Ä‘em Ä‘i xá» cho chóng. Trong tù ông Gẫm được Cha Thán trá hình đến giải tá»™i và cho rước Mình Thánh Chúa ba lần. Cha Thán còn hứa sẽ liệu cách cho ông được lãnh bà tÃch tha tá»™i lần cuối trước khi ra pháp trưá»ng.
Ãến tháng 2-1847 thì bản phê án má»›i tá»›i Sà i Gòn. Lá»i phê cá»§a bá»™ hình và được vua Thiệu Trị y án như sau: “Bá»™ hình thừa thiên chuẩn theo bản án cá»§a tỉnh Gia Ãịnh: Lê Bối có tá»™i theo tà đạo từ lâu, tá»™i lén Ä‘i nước ngoà i và đem đạo trưởng Tây vá» nước, lại không chịu quá khóa. Hắn cố chấp vi phạm luáºt lệ. Vì váºy năm tá»›i theo hạn định phải chém đầu như bản án. Còn bẩy tên đồng phạm thì đổi thà nh tù chung thân”. Các quan tỉnh Gia Ãịnh lại muốn xin đổi án dung mạng cho ông Gẫm nên là m sá»› vá» triá»u đình, nhưng gặp lúc quân Pháp đến Cá»a Hà n bị quân triá»u đình tấn công đã bắn trả lại là m chìm năm chiếc tầu chiến và 100 ghe khác, triá»u đình ra lệnh xá» trảm ngay.
Các quan tỉnh Gia Ãịnh được lệnh, liá»n ấn định ngà y Ä‘em xá». Ông ký lục Ngạn nhắn ngưá»i đưa tin cho ông Gẫm biết để chuẩn bị. Mấy ngà y trước khi chịu xá», ông Gẫm lo buồn vì tá»™i xưa cá»§a ông, than thở vá»›i Chúa: “Lạy Chúa, hình phạt con phải chịu đây vẫn chưa đủ để Ä‘á»n tá»™i lá»—i cá»§a con”. Ông cÅ©ng viết thÆ¡ cho Thừa Sai Miche, sau là m giám mục, như sau: “Từ ngà y bị bắt con chẳng trông mong gì hÆ¡n vì Ä‘á»i nà y chóng qua mà ở trên trá»i má»›i được sung sướng Ä‘á»i Ä‘á»i, nên con chỉ ước ao má»™t sá»± mà thôi là là m cho sáng danh Chúa. Những ngà y còn ở trong tù tháºt là những ngà y vui mừng. Con không buồn rầu lo lắng gì vá» vợ con, cha mẹ hay anh em. à Chúa đã định là m váºy thì con vui lòng cúi đầu tuân phục, ngõ hầu được xứng đáng và o hà ng con cái thảo hiá»n cá»§a Chúa. Phải chiến thắng tráºn dưới đất nà y đã má»›i được phần thưởng vô cùng trên thiên đà ng”.
Ngà y 11-5-1847 quan truyá»n lệnh Ä‘em ông Gẫm Ä‘i chém. Mấy ngà y trước đó địa pháºn gá»i cho ông hai bá»™ áo má»›i để ông mặc Ä‘i xá». Quan còn khuyên nhá»§ ông má»™t lần cuối bỠđạo để khá»i chết và biết thương vợ thương con, nhưng ông má»™t má»±c bá» ngoà i tai và sẵn lòng chết vì đạo. Ông nói vá»›i các ký lục: “Tôi vui lòng chịu chết lắm, chưa bao giá» tôi được vui mừng như hôm nay. Nếu tôi nói má»™t tiếng thì khá»i chết nhưng tôi thà mang tá»™i trước mặt vua chẳng thà mất lòng Chúa. Chỉ má»™t chút nữa tôi sẽ được hạnh phúc tháºt”.
Dân chúng theo tháºt đông, trong đó có Cha Thán đến như lá»i đã hứa. Tá»›i nÆ¡i pháp trưá»ng quan định, lÃnh đóng lại sá»a soạn thì dân là ng ra lạy quan xin Ä‘em Ä‘i xa hÆ¡n để xá». Quan cho lệnh đến nÆ¡i khác gá»i là Bánh Tráng và lý hình trải đệm, chặt xÃch xiá»ng, mở trói. Trong khi đó mấy ông trùm len lá»i đưa Cha Thán đến gần hÆ¡n để ông Gẫm biết có cha ở đà ng sau. Thấy cha rồi ông xin lý hình cho má»™t Ãt phút sá»a soạn. Khi thấy ông đấm ngá»±c, Cha Thán cÅ©ng giÆ¡ tay ban phép giải tá»™i. Thế rồi ông quì nghiêm trang bảo lý hình thi hà nh nhiệm vụ. Chúng trói tay ông và o cá»c, buá»™c tóc lên trên đỉnh đầu và chá» lệnh. Hồi chiêng vừa dứt, tên lÃnh cầm Ä‘ao chém má»™t lát gần đứt đầu, phải cứa thêm lát thứ hai cho đầu rÆ¡i xuống đất. Lý hình giÆ¡ đầu lên cho quan xem thấy rồi bá» xuống, và chạy Ä‘i xa. Giáo dân ùa và o thấm máu và ba ngưá»i em cùng vá»›i các ông trùm lo việc tống táng.
Xác vị anh hùng tỠđạo được đưa vá» há» Chợ Quán có Cha Thán đợi để là m lá»… an táng rồi chôn ở đất thánh cÅ© bên cạnh tảng đá lá»›n để là m dấu. Ông trùm Phước mua được các xÃch xiá»ng và tấm thẻ trao cho Cha Miche.
Năm 1864, hết thá»i kỳ cấm đạo, Ãức Cha địa pháºn cho Ä‘em xác ngà i lên, có hai bác sÄ© ngưá»i Pháp chứng nháºn đúng là hà i cốt cá»§a ngà i, rồi bá» và o trong má»™t bình gá»— tốt Ä‘em và o nhà thá» Chợ Quán. Ãến năm 1870, Cha Colombert ngưá»i Mỹ, có trách nhiệm là m án phong thánh lại mở ra đếm các xương và lấy vải lụa bá»c lại bá» và o hòm và niêm phong mang vá» nhà trưá»ng Thánh Giuse. Và lần sau cùng năm 1900 Ãức Cha địa pháºn lại xem lại xương thánh lần cuối cùng trước khi Ãức Thánh Cha Leo XIII phong ngà i lên báºc Chân Phước.